Truyền Thuyết Tứ Trượng Thiên Địa – Chương 22: – Botruyen

Truyền Thuyết Tứ Trượng Thiên Địa - Chương 22:

Chương 22: Linh Hỏa triệu hồi.
Từ khi Tiêu Phong chiến đầu và gặp nhiều biến cố trong Kết Giới cho tới nay cũng đã một tuần trôi qua. Yến Tử cũng mãi chìm đắm trong việc dạy học lẫn nghiên cứu về bảo vật Đá Vĩnh Hằng mà nàng cũng quên mất Tiêu Phong sống chết ra sao. Khi nàng sực nhớ ra thì đã một tuần sáng tối đi qua, Yến Tử vội vàng bước chân về phòng thư viện khi tiết học kết thức. Đứng trước thuật Kết Giới của mình có những vết nứt do va chạm linh lực mạnh gây ra làm nàng có chút hoảng mình. Để hắn trong không gian chưa hề có người lui tới, bên trong có cái gì thì không ai biết được. Khi Yến Tử mở kết giới bước vào không gian bên trong, điều nàng lo sợ cũng đã xảy ra.

Lẽ ra Yến Tử phải kiểm tra trước một lần về không gian rồi mới để hắn định đoạn sống chết, trước mắt nàng xác con Mãng Xà Vương to lớn nằm vất vương bên cánh rừng. Cái đầu của nó rơi ra khỏi thân cách vài mét, cặp mắt sọc đỏ giận giữ ghê tợn vẫn trơ trơ không khép lại khiến nàng rùng mình. Xác con rắn to lớn và ghê rợn thế kia trí ít cũng phải đạt tới Á Thần trở lên, sao một con Ác Thú lại xuất hiện ở nơi này cơ chứ.

Mãi trầm ngâm với xác con Mãng Xà Vương mà nàng quên đi đã có sự thay đổi ở trong không gian này, lượng linh khí quanh đây đã giảm đi quá nhiều so với ban đầu nàng đến. Mọi cảnh vật đều trở nên u đạm trông đã kiệt quệ tới nơi, màu sắc của lá cây, nước biễn lẫn màu trời cũng đã phai nhạt và u tàn.

Đã có chuyện gì xảy ra với không gian nơi này. Một Ác Thú sao lại xuất hiện ở đây, sở dĩ loài Ác Thú đã bị tận diệt hoặc trú ngụ trong lòng đất mãi mãi không tái sinh rồi cơ chứ. Một Ác Thú ở cấp độ Á Thần chết ở đây cũng là điều nàng khó hiểu nhất. Muốn giết được nó phải có kẻ đạt cấp Thần hoặc sở hữu sức mạnh nào đó mới có khả năng, nhưng khi nàng đi ra đã khóa Kết Giới duy nhất chỉ còn mình Tiêu Phong ở lại.

Vết nứt ở lớp bảo vệ Kết Giới cũng có thể do con Ác Thú này gây ra hoặc trong trận chiến với kẻ nào đó đã để lại. Vội vã đưa ánh mắt nhìn xung quanh để định vị tên nhóc mà nàng để ở lại còn sống hay đã vào bụng con Mãng Xà Vương kia rồi.

Bóng người nằm bất động sóng xoài trên bãi cát khiến nàng thở nhẹ nhỏm, vậy là hắn không bị con Ác Thú tiễn về chầu ông bà. Nàng vẫn còn có thể cảm nhận được linh khí trong người Tiêu Phong tỏa ra, chứng tỏ hắn vẫn còn thoi thóp sống.

-“Dậy đi. Đã có chuyện gì xảy ra với không gian này hả”.

Yến Tử bay đến chỗ Tiêu Phong đang nằm bất tĩnh, tiện thể chân nàng đá lên người hắn xem hắn còn tĩnh hay đã chìm vào hôn mê. Vẫn không có biểu hiện hắn sẽ phản ứng lại, Yến Tử khẽ nhăn mặt quan sát người hắn.

Không đúng cho lắm, khi nàng đưa hắn vào đây hắn chỉ mới đạt tới titan 3 lượng linh khí tỏa ra còn rất thấp và mỏng. Nhưng sao giờ mình lại cảm nhận được có gì đó không giống như trước, lượng linh người hắn phát ra rõ ràng đã mạnh và dày hơn trước. Không lẽ lượng nguyên khí tồn tại ngàn năm đã hắn hút sạch chỉ trong một tuần và đã lên cấp titan ư. Không thể nào có chuyện này xảy ra được, đối với cơ thể bình thường trong vòng một tuần chỉ hấp thụ được linh khí cho phép và sẽ dừng lại ở đó. Muốn lên cấp thì ít nhất họ phải ngồi thiền hấp thụ một tháng, không thể nào một tuần mà đã có thể lên cấp được.

Thấy tên tiểu tử vẫn cứng đầu nằm bất động, mặc kệ Tiêu Phong có giả vờ hay thật sự Yến Tử cũng bấp chấp gọi hắn dậy hỏi cho ra lẽ. Một ngọn lửa xuất hiện trên ngón tay Yến Tử sau khi nàng vận linh giải phóng nó, Yến Tử không ngần ngại tung ngọn lửa lên giữa lồng ngực hắn. Ngọn lửa nóng rực tiếp lồng ngực Tiêu Phong an toàn và tiếp tục phát huy nhiệt độ của mình, ngọn lửa lan nhanh làm cháy một mảng áo giữa ngực dần dần ngấm vào lán da vững chắc.

-“Cháy nhà, cháy nhà. Chạy đi bà con ơi, cháy nhà tới nơi rồi nè”. Cảm thấy có lửa xuất hiện, Tiêu Phong bật dậy hô to chạy toán loạn khắp bờ biển.

Mặc dù hắn ra sức chạy nhảy nhưng ngọn lữa vẫn dính ở trên người hắn tiếp tục cháy, Tiêu Phong lúc này mới thấy lửa từ người mình lập tức hắn nhảy ta bờ biển cứu hỏa.

Sau khi dập tắt ngọn lửa phá tan giấc ngủ của mình, Tiêu Phong mới để ý người tạo ra ngọn lửa khốn nạn ấy không ai khác là kẻ đang đứng ở kia, Yến Tử.

-“Cô muốn đốt chết đúng không hả ?. Cũng may là tôi có mạng lớn nên không bị cô giết chết đấy, tôi mà có mệnh hệ gì nhất định tôi sẽ về ám cô đầu tiên”.

Tiêu Phong bị phá giấc ngủ đã phát bực, lại thêm bị bà cô bỏ đói cả tuần lễ khiến hắn nổi điên lên.

-“Muốn giết người cần gì ta phải rắc rối như vậy. Ta chỉ cần tung một chưởng là ngươi đi toi ngày rồi. Sao, có muốn thử không ?”. Dứt lời Yến Tử giơ bàn tay tỏa linh Hỏa bốc cháy rừng rực, nếu không may chúng một chưởng hắn chết không toàn thay mà.

-“Cô bình tĩnh đã nà, chuyện gì còn có đó mà. Khi nãy em lỡ lời mong cô là kẻ bề trên không chấp kẻ tiểu tử này, em còn phải sống để phục vụ cô nữa chứ”.

Từ phục vụ khiến Yến Tử nhớ đến buổi tối ở thư viện với hắn khiến nàng đỏ mặt ngại ngùng.

-“Cái miệng của người có ngày ta cũng cắt bỏ. Đã có chuyện gì xảy ra ở không gian này vậy hả, xác con Ác Thú kia có nghĩa là sao ?”.

-“Em cũng rõ nữa. Trong lúc em nằm mơ màng ngủ thì bất ngờ có âm thanh dữ dội vang lên ở khu rừng, âm thanh một lúc đến gần khi đến nơi thì em mới phát hiện ra nó. Lần đầu em thấy một con quái thú ghê tợm như vậy, không kiềm chế được bản thân nên em bất tĩnh khi tĩnh lại thì đã thành ra như thế”.

Tiêu Phong đều đều nói với Yến Tử một cách tráo trợn mà không hề có chấp vấp ngã hay lúng túng. Tiêu Phong biết mình không nên cho Yến Tử về gã sát thủ kia, nếu thế mọi chuyện sẽ bùng phát thì hắn không thể nào nắm được kẻ đằng sau đứng ra thuê người giết mình là ai được. Tiêu Phong biết mình cần phải tự lực trong vụ việc này, càng ít người biết càng tốt cho đến khi chân tướng của việc này lộ diện mới thôi.

-“Có nghĩa em không biết chuyện gì xảy ra ?. Chuyện này thật khó hiểu, ai là người đứng ra tiêu diệt con Mãng Xà Vương ở cấp độ Á Thần này cơ chứ”.

Từ lúc Tiêu Phong bất tĩnh tới giờ hắn cảm thấy thân thể đã khỏe khoắn hơn rất nhiều so với lúc bất tĩnh, lượng linh lục trong người cũng dồi dào hơn. Thôi kệ, miễn mình vẫn sống tốt là được rồi có những chuyện mình tìm hiểu sao vẫn chưa muộn.

-“Cô có thể dạy em cách sử dụng nguồn linh Hỏa trong người em rồi chứ. Việc dung hòa hai lượng linh lực trong cơ thể đã ổn cả rồi, giờ cô chỉ cần tập em sử dụng nó thôi”.

Nói rồi Tiêu Phong vận linh lục Lôi phát uy ra tay trái, một nguồn khí xanh mãnh liệt bốc lên trong không khí. Tay phải của hắn lúc này cũng đã xuất hiện nguồn linh khí Hỏa, quanh bàn tay phải cũng phát ra những luống khí đỏ rực làm không khí xung quanh uổn ẻo liên tục.

-“Sao lại có thể như vậy, nguồn linh lực ngươi phát ra không phải ở titan 3 nữa rồi. Ta có thể cảm nhận được rõ ràng đây là nguồn linh lực ở người cấp titan 5 phát ra cơ mà”.

Cái gì, không lẽ mình đã lên titan 5 nhanh đến như vậy ?. Nhưng mình có lúc nào ngồi thiền để hấp thụ linh khí trời đất đâu mà có thể lên cấp được cơ chứ, không lẽ bà cô Yến Tử này lâu ngày không gặp thần kinh có vấn đề rồi.

-“Cô cứ thích nói đùa, em có làm gì đâu sao cơ thể có thể lên cấp nhanh như vậy được cơ chứ”.

-“Ta có thể kiểm chứng sức mạnh cho ngươi. Ta sẽ vận linh ở cấp độ tian 5 bằng với sức mạnh ngươi hiện giờ, ngươi chỉ cần vận linh phòng ngự không bị trọng thương chứng tỏ ngươi đã tới cấp titan 5. Còn ngươi bị trọng thương hay toàn người đau nhức chứng tỏ ta đoán sai”.

Cũng đúng, khi một người cùng cấp vận linh đánh một người vận linh thủ thì cả hai đều tổn hại linh lực và chỉ bị xây sát nhẹ. Cách này cũng tốt đấy, nhưng lỡ may cô ta đoán nhầm thì mình ăn một chưởng của tian 5 thì học máu mồm là nhẹ, nặng thì liệt giường cả đời.

-“Nhưng lỡ may cô đoán…”.

Chưa kịp nói hết lời Yến Tử đã vận linh tung một chưởng bất ngờ vào chính giữa lồng ngực của hắn, Tiêu Phong bất ngờ cố vận linh để phòng ngự. Khi bình thường ở khoảng cách gần như thế này Tiêu Phong không thể nào vận linh lên lồng lực để phòng đỡ được. Nhưng sao lúc này mình có thể điều dòng linh lực nhanh như vậy cơ chứ, khi một chưởng Hỏa Linh của Yến Tử chạm vào da thì hắn cũng đủ thời gian vận linh phòng thủ.

Huỵt.

Một ngụm máu phun ra từ miệng hắn loang lỗ một vũng đất, toàn thân hắn cảm giác như bị đốt cháy một cách điên cuống. Lòng ngực lúc này cảm giác như có hàng vạn con kiên đang cắn hắn, nhức nhoi vô cùng khó chịu.

Lập tức cả thân thể Tiêu Phong ngã khụy trên cát biển, miệng cũng không ngừng ho khan ra từng ngụm máu đỏ thẫm.

-“Thôi chết. Lúc này do ta tung đòn nhanh quá mà quên giảm nguồn linh lực lại mới khiến ngươi ra như vậy. Cũng may ngươi vẫn thở mà sống sót được, không thì ta ân hận chết mất”.

Yến Tử gãi đầu nhìn hắn cười không hề tỏ ra một chút ân hận nào cả, nếu như hắn không vận linh phòng ngự mà trực tiếp ăn một đòn từ Á Thần thì toi đời hắn rồi.

-“Không ngờ tên tiểu tử như ngươi lại có thể lên được tian 5 và dung hòa hai nguồn linh lực nhanh như vậy, quả nhiên người không tầm thường như bao kẻ khác. Khi ngươi đã dung hòa được nguồn linh Hỏa trong người, việc phát huy sức mạnh của Hỏa Linh cũng không còn khó khăn nữa”.

Tiêu Phong vẫn chưa có khả năng đứng dạy sau đòn tấn công vừa rồi, cả người hắn cũng không đau nhói âm ĩ.

-“Hỏa Linh biết đến với sự mãnh liệt, phong cách đậm tính chất công kích và thiếu các động tác phòng thủ thỏa đáng, mặc dù các hỏa nhân có thể cải biến các thế tấn công của họ để phục vụ cho mục đích phòng thủ, chẳng hạn tạo ra những bức tường lửa lớn hoặc bắn hạ các đòn tấn công đang bay đến với những cú thọc lửa chính xác”.

-“Hỏa Linh cũng mang tư hướng tấn công và phòng thủ kém giống như Lôi Linh ?. Nếu như khác nhau giữa hai nguyên tố thì bởi các phòng thủ của mỗi bên khác nhau. Hỏa Linh thì mang thiên hướng dùng tấn công để phòng thủ, còn Lôi Linh mang thiên hướng nhanh nhạy để né tránh”.

-“Ngươi cũng có chút não trong đầu rồi đấy. Hỏa thuật còn có thể thúc đẩy mạnh mẽ bởi lòng hận thù, sự cuồng bạo, và sự phẫn nộ để cường hóa lượng hỏa trong người. Theo như các sách ghi lại sự bắt nguồn của Hỏa Linh là mặt trời và các chiêu thức tấn mang hình tượng loài rồng xa xưa”.

Những lời của Yến Tử làm tinh thần Tiêu Phong mỗi lúc phấn khích khi có nguồn Hỏa Linh trong người. Có thể nắm được những đặc điểm cơ bản của Hỏa Linh thì sau này cứ một đà phát triển mà không còn cản trở như lúc hắn học Lôi Linh nữa.

-“Sức mạnh giữa Lôi Linh và Hỏa Linh nếu đem so sanh thì bên nào nằm phần thắng vậy cô ?”.

Tiêu Phong muốn biết nguồn sức mạnh trong người mình mạnh mẽ nhất để hắn tập trung tâm trí để cũng cố nguồn sức mạnh đó.

-“Sức mạnh không quyết định được thắng thua. Ví dụ như Hỏa Linh và Thủy Linh là hai hệ tương khắc với nhau cơ bản nhất. Nếu như bình thường ta thấy Hỏa Linh chính là khắc chế của Thủy Linh, nhưng khi kỹ năng chiến đấu của Thủy Linh cao hơn thì kết quả lại phải đảo ngược. Do đó sức mạnh yếu tố không quyết định được, phải nhờ vào kỹ năng và kinh nghiệm chiến đấu của mình”.

Những lời lẽ của Yến Tử lại một lần nữa đánh mạnh vào tâm trí của Tiêu Phong, khiến hắn cứ đứng trầm ngâm suy nghĩ lại về 2 nguồn sức mạnh của mình.

-“Theo như tôi được biết cậu sẽ được Kim Khánh đào tạo một khóa huấn luyện riêng biệt để chuẩn bị cho kì thi Anh Hùng Tranh Bá giữa 4 Miền. Khi đó cô ấy sẽ hướng dẫn các ngươi những kĩ năng cao và thuật cao hơn, hiện giờ ta chỉ dạy cho ngươi những đòn cơ bản trong chiến đấu mà thôi”.

Yến Tử vận Hỏa Linh trong cơ thể điều hòa khắp thể, nguồn Hỏa Linh được bộc phát quanh người nàng.

-“Hỏa Linh chủ yếu dùng chân để tấn công cho những cấp cơ bản, khi đó nguồn Hỏa Linh trong người ngươi mới tận dụng tối đa nguồn sát thương. Những cú cước xoay và những đòn móc quét có thể tạo ra những vành đai và vòng cung lửa để chém những mục tiêu có kích cỡ lớn, rộng hoặc những mục tiêu né tránh”.

Yến Tử tăng tốc độ chạy xong nàng phi lên trời tung một cước xoay 180 độ tuyệt đẹp trên không, tạo ra một lượng khí Hỏa nòng rực xuất hiện còn dư đọng trên không.

Đứng nãy giờ quan sát Tiêu Phong cũng nắm không ít kiến thức lẫn cách tung đòn của Yến Tử vừa rồi. Hắn cũng vận nguồn Hỏa Linh trong người khắp cơ thể, nguồn Hỏa Linh lần này không còn cảm giác đốt cháy các mạch trong người nữa. Nguồn Linh Lực chủ yếu được đưa xuống chân như Yến Tử phân tích, hắn lao đến rồi phi lên không tung một cước xoay tròn. Nhưng hắn không tạo ra một lượng khí trên không trung như Yến Tử, khi cú đá đi vào không trung chỉ nghe được tiếng rít gió xé không chứ không làm nhiệt độ đảo lộn.

-“Quả nhiên Kim Khánh không nhìn nhầm người, mới nhìn sơ qua cũng đã tập được cách di chuyển và tấn công. Tuy đòn vừa rồi ngươi không để lại lượng khí Hỏa nhưng vậy cũng khá khen cho ngươi. Nêu ngươi chịu khó tập luyện thì được như ta không còn quá khó nữa rồi”.