Tình đầu – ANH HÙNG CỨU MỸ NHÂN – Botruyen

Tình đầu - ANH HÙNG CỨU MỸ NHÂN

Hôm nay là sáng thứ sáu, cả lớp Khiết Anh có tiết học bơi. Khiết Anh đến rất sớm vì hôm nay phải kiểm tra, cô đến để luyện tập trước. Nói đến bơi lội thì đây là môn học mà Khiết Anh tệ nhất, cô có thể chơi giỏi các môn thể thao khác nhưng riêng môn Khiết Anh gặp rất nhiều khó khăn. Có lẽ bởi vì lúc nhỏ từng bị đuối nước nên cô đặc biệt nhạy cảm với hồ bơi.
“Thiệt là khó quá đi, sao mình tập mãi vẫn không được vậy” Khiết Anh rầu rĩ, cô cứ bơi qua bơi lại nhưng động tác thì rất yếu và còn một vấn đề nữa là Khiết Anh không thể đứng nước nên cô rất sợ hồ nước sâu quá hai mét, nhưng hôm nay phải thi rồi, cô không thể bị điểm thấp được.
Thế là cô bé Khiết Anh cứ tiếp tục bơi rồi lại bơi, rồi bỗng nhiên chân cô tê cứng Khiết Anh không thể cử động được, cô từ từ chìm xuống mặt nước “cứu… cứu” Khiết Anh dùng hết sức lực của mình mà kêu thất thanh. Nhưng trả lời cô chỉ là những âm thanh vọng lại. Đúng rồi, hôm nay mình đến sớm, làm gì có ai ở đây chứ. Khiết Anh dường như tuyệt vọng chìm xuống mặt nước. Trước khi mất đi ý thức cô nhớ đến ba mẹ, nhớ đến bạn bè còn có cả… Cường nữa. Khiết Anh thật sự rất sợ.
“Khiết Anh… Khiết Anh, tỉnh lại đi” Cường vỗ vỗ mặt Khiết Anh. Lúc Cường vừa đến thì đã nghe tiếng kêu cứu của Khiết Anh, cậu hoảng hốt đến nỗi ném đi hết những thứ trong tay mà chạy thật nhanh đến hồ bơi. Đến nơi thì đã thấy Khiết Anh đang từ từ chìm xuống nước. Cường không nghĩ gì hết mà nhảy ùm xuống hồ bơi và đưa Khiết Anh vào bờ, nhưng Khiết Anh đã mất ý thức.
Sắc mặt Cường lúc này vừa lo lắng vừa hoảng hốt nhưng cậu tự trấn an mình là phải bình tĩnh. Cường từng tham gia lớp sơ cấp cứu cơ bản nên ngay lúc này cậu đang thực hiện hô hấp nhân tạo cho Khiết Anh.
Khiết Anh trong vô thức nghe thấy tiếng có người đang gọi mình, cô gắng gượng từ từ mở mắt ra thì cảm xúc mềm mại trên môi khiến cô bừng tĩnh.
“Là Cường hả” Khiết Anh yếu ớt ngồi dậy. Cường không nói một lời nào ôm thật chặt cô vào lòng. Cậu thật sự rất sợ lúc nhìn thấy Khiết Anh không còn một chút ý thức, sợ Khiết Anh sẽ không bao giờ tỉnh lại nữa. Nhìn thấy Khiết Anh đã tỉnh mọi cảm xúc trong Cường dường như vỡ òa.
“Cuối cùng Khiết Anh cũng tỉnh, làm Cường sợ quá” giọng Cường vẫn trầm ổn như thường ngày nhưng không giấu được nét hoảng hốt cùng lo lắng.
“Khiết không sao rồi, cảm ơn Cường nha” Khiết Anh thoát khỏi vòng tay Cường với vẻ ngượng ngùng. Trong lòng Khiết Anh không khỏi biết ơn Cường nhưng biểu cảm vừa rồi của cậu ấy làm cô rất bất ngờ, Cường đang lo lắng cho mình sao, không lẽ cậu ấy… cũng thích mình.
“Mà sao hôm nay Khiết Anh đi sớm còn để bị đuối nước vậy” Cường đang cố gắng xóa tan bầu không khí ngượng ngùng. Vì lúc ôm Khiết Anh vào lòng, cảm xúc mềm mại ở trước ngực làm Cường suýt không thở nổi. Lần đầu tiên Cường ôm một cô gái, lại còn là người mình thích, bộ đồ bơi hôm nay Khiết Anh mặc tuy không hở hang nhưng lại tôn lên cơ thể đầy đặn của cô. Cường cũng là đàn ông, có suy nghĩ đó với người mình thích cũng là chuyện bình thường nhưng cậu vẫn tự khinh rẻ bản thân, Khiết Anh bị như vậy mà mình còn có loại suy nghĩ đó.
Cường vừa hỏi xong chưa kịp đợi Khiết Anh trả lời cậu đã chạy đi lấy một chiếc khăn choàng tắm lớn khoác lên cho Khiết Anh, một phần cậu lo Khiết sẽ bị cảm lạnh, một phần để thức tỉnh chính mình không được suy nghĩ lung tung.
“Khiết choàng lên đi” Cường ân cần choàng khăn tắm cho cô.
Trong lòng Khiết Anh dâng lên một cảm xúc ấm áp, cô e thẹn mỉm cười “Cảm ơn Cường”.
“À, hồi nãy Khiết bị chuột rút, cũng may là có Cường”
“Vậy ra là Khiết Anh đến sớm để tập bơi hả” Cường hơi nhíu mày nhìn Khiết Anh.
Khiết Anh phụng phịu “Ừ, không hiểu sao tập hoài vẫn không được mà hôm nay phải kiểm tra rồi”.
“Có muốn Cường giúp không?”.
“A, thật sao” Khiết Anh mừng rỡ, cô vô thức nắm tay Cường đung đưa qua lại làm cho tim Cường suýt nữa thì rớt ra ngoài.
“Vậy nhanh lên đi Cường, sắp đến giờ học rồi đó, nhanh lên nhanh lên” Khiết Anh vừa nói vừa kéo tay Cường đi về phía hồ bơi, giọng điệu trẻ con thật sự rất đáng yêu.
Thế là trong suốt thời gian trước khi vào lớp Cường đã dạy cho Khiết Anh những động tác cơ bản, sửa cho cô những động tác cô làm chưa được tốt. Hôm đó Khiết Anh thật sự rất vui vì mình được tận tám điểm, cô muốn gặp Cường để cảm ơn nào ngờ khi nhìn thấy cô Cường đã phớt lờ bảo là bận nên về trước, cô còn chưa kíp nói câu nào.
Khiết Anh không biết rằng lúc dạy cho cô bơi Cường đã phải khổ sở như thế nào. Những lúc chạm vào Khiết Anh cơ thể cậu như có dòng điện chạy qua, còn có… bờ mông căng tròn, khuôn ngực đầy đặn đằng sau lớp vải mỏng manh ấy nữa. Khi những suy nghĩ đó thoáng qua trong đầu Cường thật sự tự khinh rẻ chính mình, sao mình có thể có suy nghĩ đó với một cô gái đơn thuần như Khiết Anh, mình nên tôn trọng và bảo vệ cô ấy mới đúng chứ. Thế là từ ngày hôm đó Cường luôn tìm cách né tránh Khiết Anh, cậu muốn ngăn bản thân không được có những suy nghĩ xấu xa về cô nữa.
Khiết Anh cũng cảm thấy kì lạ, rõ ràng là hôm ở lớp học hóa và học bơi nói chuyện rất vui vẻ, cô cũng cảm thấy là Cường cũng có tình cảm với mình chứ không phải chỉ một mình cô đơn phương. Nhưng mấy hôm nay thái độ của Cường rất lạ, hay né tránh thậm chí là làm lơ cô.