Thần Điêu Tinh Truyền – Chương 1: – Botruyen

Thần Điêu Tinh Truyền - Chương 1:

Chương 1

Chuyện vây công hãm thành Tương Dương đã trải qua một thời gian, Hoàng Dung cũng đã sinh hạ huynh muội Quách Tương được một năm rồi, thế cục tạm thời bình yên lắng dịu, cả hai bên đều tạm thời án binh bất động. Hết thảy cũng có vẻ yên lặng vậy. Song, Mông Cổ tuyệt sẽ không cam tâm chịu thất bại, coi vợ chồng Quách Tĩnh là nguyên nhân để khởi động cuộc chiến tranh mới, một kế hoạch bí mật đã được triển khai một cách lặng lẽ.

Hai người con vừa mới cai sữa, thân thể Hoàng Dung dần khôi phục không thay đổi so với xưa kia nhiều lắm. Có lẽ là vì Hoàng Dung từ nhỏ đã được nuôi dưỡng rất tốt, cũng có lẽ là do nàng nội công thâm hậu, bây giờ thoạt nhìn trông Hoàng Dung vẫn còn chưa tới ba mươi tuổi, khuôn mặt thuần khiết lộ ra vài phần hồ mị, da tay như tuyết trắng nõn nà, vóc người vẫn như cũ với những đường cong lả lướt, bộ ngực bởi vì cương sanh hai tiểu hài tử nên ngược lại với sự săn chắc nhô cao trước đây đã thành thục hơn rất nhiều.

Hoàng Dung bình thường luôn tỏ ra cao cao tại thượng, song nàng cũng chỉ là một là một loại đàn bà bình thường cũng giống nhau mà thôi, có tình dục rất mạnh, hết lần này tới lần khác Quách Tĩnh cũng chỉ là một tên quá khờ khạo, không thể hiểu rõ tâm tư của Hoàng Dung, Hoàng Dung ngại ngùng trong vấn đề quan hệ vợ chồng bình thường, cũng không nói thể nói ra bằng lời, đương nhiên Hoàng Dung cảm thấy không được thỏa mãn, nhưng không thể làm gì khác hơn đành phài chôn giấu dục vọng thật sâu ở trong tận đáy lòng.

Cuộc sống tại Tương Dương thật là tẻ nhạt… Ngày hôm đó, Quách Tĩnh cùng Hoàng Dung thương lượng về việc đi thám thính tình hình Mông Cổ để chuẩn bị cho cuộc chiến trong tương lai. Hoàng Dung vì muốn đi ra ngoài một chút để thay đổi không khí nên đòi tự mình đi, Quách Tĩnh ngẫm lại thấy mình không có nhiều kinh nghiệm bằng Hoàng Dung và cũng không có điều kiện xuất thành ra ngoài thám thính, võ công thê tử cũng đã đạt tới ngưỡng lô hỏa thuần thanh, thám thính tình hình quyết chẳng thành vấn đề, nên đáp ứng ngay. Vì vậy, ngày hôm sau Hoàng Dung chuẩn bị mọi thứ rồi bắt đầu xuất phát.

Một hôm, Hoàng Dung đi dã ngoại ngang qua một rừng cây. Khi đi tới, đột nhiên nàng nghe thấy phía trước có tiếng vang, nhiều năm trong chốn võ lâm đã cho nàng không ít kinh nghiệm nên Hoàng Dung trở nên hết sức cảnh giác và cẩn thận, nàng vận khởi khinh công nhảy đến trên một thân cây nhìn xem, chỉ thấy phía trước ba tên nam nhân người Mông Cổ mặc trang phục tên lính đang nắm giữ trang phục của người phụ nữ bá tánh bình dân nằm trên mặt đất, quần áo của phụ nữ kia đã bị rách toạt, bộ ngực trắng nõn nà hiện ra trong ánh mắt dâm tà của ba tên nam nhân. Hoàng Dung lập tức nhảy xuống, trong dây buộc thân rút ra đả cẩu bổng, xem ba tên lính Mông Cổ là đối thủ, thoáng vài cái tất cả đều đã té trên mặt đất. Phụ nữ kia có cơ hội xoay một vòng rồi thoát ra, lập tức chạy mà không quay mặt, một lời cám ơn cũng không nói. (longhomon********)

Ba tên lính chẳng hay biết Hoàng Dung lợi hại ra sao, quát to vọt tới, Hoàng Dung không hoảng hốt không vội vàng, diệu chỉ ngay điểm, dùng chiêu thức gia truyền Hoa lan phủ huyệt thủ, trong nháy mắt cả ba tên đã bị định trụ, thân thể bất khả động đậy. Lúc này bọn chúng mới biết được lợi hại, cuống quít kêu to “Nữ hiệp tha mạng”. Hoàng Dung đã định cương quyết động thủ giết mấy tên lính Mông Cổ này, lại đột nhiên nhìn thấy quần của ba tên kia sớm đã mở ra, ba căn đại nhục bổng hung ác tất cả đều đã lộ ra bên ngoài, tưởng tượng như là vừa rồi đã chuẩn bị xúc phạm mình rồi vậy.

Hoàng Dung mặt đỏ lên, trong lòng đột nhiên dấy lên một cổ dục vọng mãnh liệt, cả người đột nhiên cảm thấy nóng lên. Hoàng Dung nhìn chằm chằm thật kỹ căn nhục bổng một chút, lại nhìn xung quanh, đó là một rừng cây rất thưa thớt ít người ở, lá cây rậm rạp mau đưa ánh mặt trời rọi xuống cùng một chỗ. Nàng nghĩ gì đó rồi chợt đỏ mặt lên, một chủ ý lớn mật vừa hiện ra.

Hoàng Dung liền cười nhẹ với ba tên lính kia mà nói rằng: “Các ngươi có phục hay không?” Ba tên lính cuống quít trả lời: “Phục, phục, nữ hiệp tha mạng cho chúng ta một lần đi.”

Hoàng Dung thấy vậy nói tiếp: “Tha cho các ngươi, chẳng lẽ quá dễ dàng như vậy sao?”

Nàng lại nuốt nuốt nước miếng, cười nói: “Quên đi, xem ra các ngươi cũng đáng thương, vậy ta sẽ cho các ngươi một cơ hội.”

Ba tên kia mừng rỡ quá, đồng thanh rối rít cám ơn. Hoàng Dung lại nói tiếp: “Đừng vui mừng quá sớm như vậy, các ngươi giúp ta làm một việc, hài lòng rồi ta mới có thể tha các ngươi!”

Ba tên kia cuống quít nói rằng: “Nhất định làm tốt, nhất định làm tốt.”

Hoàng Dung trên mặt một trận hồng vân, tâm lý đột nhiên truyền tới một sự rung động không thể hiểu được, nàng hồ mị nói nhẹ nhàng: “Vậy thì các ngươi hãy nghe đây. Vì cho quân sắc lang các ngươi được chết tâm phục khẩu phục, bổn nữ hiệp cũng không cần dùng tới võ công để trấn áp các ngươi, chúng ta sẽ luận bàn một chút, các ngươi nhất nhất phải am hiểu.”… ”Nghe lời như vậy là tốt lắm, mấy người các ngươi sẽ phải dùng mọi biện pháp, dưới sự sắp đặt của ta ***, để làm cho ta thật sự thoải mái, xong rồi ta sẽ không giết các ngươi, thế nào?”

Ba tên lính kia nghe xong, cả đám đều sửng sốt, qua một hồi mới phản ứng lại, liều mạng gật đầu.

Hoàng Dung nói: “Vậy bắt đầu đi.” Nàng phất tay, huyệt đạo ba người đã được giải. Nhưng ba tên kia tuy đã được giải huyệt mà không dám động, ánh mắt nhìn nhau qua lại, ai cũng không hiểu rõ ràng lắm vị tuyệt sắc mỹ nữ này có phải đang nói đùa hay không. Hoàng Dung cười cười, trong tay lấy trúc bổng ra, đồng thời, tự mình cởi cái áo khoác bên ngoài.

Ba tên kia thấy thế, cuối cùng cũng phải cố tìm ra một chút dũng khí, ba người đi tới gần Hoàng Dung. Lúc này là mùa hè nên Hoàng Dung mặc ít y phục hơn bình thường, bọn chúng đồng loạt tiến gần đến, Hoàng Dung cũng từ từ nằm xuống đất, da thịt trắng trẻo nõn nà của Hoàng Dung dần dần lộ ra. Đột nhiên, Hoàng Dung giơ tay lên, “Ba ba ba” đánh ba người ba cái bạt tai, nói: “Ai gọi các ngươi ôn nhu như vậy chứ?” Ba tên kia lại sửng sốt một chút, lập tức nghĩ thầm: “Biểu tử này có phải đùa bỡn chúng ta hay không, lão tử mà thoát được, tất phải kiền chết biểu tử này!” nghĩ vậy, ba người trở nên thô bạo, vừa thông suốt lấy lại dũng khí, Hoàng Dung trên người rất nhanh thoát hết y phục. Thân thể thánh khiết của Hoàng Dung rốt cục hoàn toàn trần trụi ở trước mặt ba người này. Đây là lần đầu tiên Hoàng Dung để cho nam nhân xa lạ chứng kiến thân thể, không khỏi có chút thẹn thùng, nhưng thân thể lại ngày càng nóng dần lên, áp lực dục vọng nơi đáy lòng bao lâu nay dần dần bộc phát.

Ba tên kia chứng kiến thân thể Hoàng Dung, nhất thời nhìn đến ngây người, thân thể Hoàng Dung quả thực không có một chút khuyết điểm nào, vú đầy đặn ngạo nghễ đĩnh lập*, âm hộ đóng chặt một chút cũng không giống một thiếu phụ đã quá sinh ba lần. Da tay tuyết trắng quả thực giống y như gái tơ. Ba tên kia nhục bổng dưới thân nhanh chóng lại bành trướng lên, nhưng e ngại công phu vừa rồi của Hoàng Dung, bọn chúng không dám dùng sức, chỉ khe khẽ chạm tay vào vú của Hoàng Dung, rồi lấy tay nhẹ nhàng tách bắp đùi Hoàng Dung ra, mà trong ánh mắt lại như là muốn toát ra lửa nóng.

Hoàng Dung cả người nóng hầm hập, dù sao đây cũng là lần đầu tiên nàng được nam nhân xa lạ vuốt ve thân thể, hai đầu vú thành thục cũng không chịu nghe lời tự trướng ngạnh* biến đại dựng lên. Đột nhiên, nàng một cước đá tên lính Mông cổ đang sờ mó bắp đùi mình văng ra ngoài, mắng: “Không nghe được ta nói phải làm thô bạo hơn nữa hay sao?” tên lính kia đau đớn lăn lộn bò trở lại, đám người này thấy vậy cũng không dám nhẹ nhàng nữa. Hai tên lính kia liền gia tăng lực đạo ở tay đang nắn vú Hoàng Dung, hai bàn tay to lớn hung hăng bóp chặt cặp vú đầy đặn của Hoàng Dung, Hoàng Dung cả người một trận run rẩy, hai dòng sữa đục từ đầu vú ngạnh biến bắn thẳng đến, phun đầy trên mặt hai tên lính.

Hai tên lính sửng sốt một chút, lập tức phản ứng lại, bọn chúng liền nắm lấy một bên vú to lớn của Hoàng Dung, liều mạng địa tễ*, đồng thời há hai cái miệng rộng hoác ra hứng dòng sữa vừa đặc vừa đục của Hoàng Dung đang phún ra. Cặp vú Hoàng Dung bị bóp mạnh biến dạng, dòng sữa không ngừng phún ra, ở phía dưới, tên lính không nắm được vú nào liền dùng hai tay tách thật rộng hai đùi của Hoàng Dung ra, Hoàng Dung liền đưa tiểu phúc đóng chặt ra phơi bày ở trước mặt hắn không bỏ sót một ngóc ngách nào. Sau đó nàng khe khẽ rên rỉ nhẹ nhàng, vô cùng hưng phấn, vùng tiểu phúc của nàng cũng đã hơi ươn ướt.

Tên lính kia đưa hai ngón tay cắm vào trong âm đạo Hoàng Dung, hung hăng đút vào rồi lại rút ra liên tục. Lúc này bị người ta đùa giỡn lộng hành quá như vậy, Hoàng Dung cả người đều co cứng lại, hai đùi tận lực mở ra, để cho tên lính kia đút vào được càng sâu càng tốt. Một tên lính nói: “Các ngươi nhìn kìa, nữ hiệp rất thỏa mãn rồi đấy.” Hoàng Dung trừng mắt liếc hắn một cái, nói: “Mới bắt đầu kiền ta đã muốn lười biếng rồi hay sao?” mấy tên lính tái mặt không dám chậm trễ, vội vàng cởi quần áo vứt sang một bên. Tên lính nắm được bắp đùi của Hoàng Dung, rốt cục cố lấy dũng khí, mạnh mẽ đưa đại nhục bổng của hắn xuống đâm vào tiểu phúc khít khao của Hoàng Dung. Hoàng Dung kêu a một tiếng, nghe có vẻ rất là hưởng thụ, dù sao thì đây cũng là lần đầu tiên nàng để cho nhục bổng nam nhân xa lạ cắm vào, nhưng lại là nàng tự nguyện! Cái loại thâu tình khoái cảm này càng làm tăng thêm sự hưng phấn cho Hoàng Dung. Tên lính kia đưa nhục bổng đặt ở khe núi đôi của Hoàng Dung, để cho Hoàng Dung dùng hai khỏa đại vú kia kẹp lại ma sát. Tên lính còn lại thấy thế cũng dứt khoát đưa cả hạ thể đặt ở trên khuôn mặt tươi cười của Hoàng Dung, Hoàng Dung cũng đã không còn nghĩ tới cái gì gọi là tu sỉ nữa, chủ động há mồm bao bọc cái đầu tròn của nhục bổng thô to, dùng đầu lưỡi mềm trơn của nàng tinh tế liếm lên liếm xuống.

Hoàng Dung lúc này trông thật chẳng còn gì giống một nữ hiệp cả, cả người dục hỏa bộc phát, dáng bộ như một đãng phụ vô tình, điên cuồng cùng ba tên lính kia giao phối. Ba tên lính toàn là nhân vật tầm thường, bọn chúng ngàn lần cũng nghĩ không ra tuyệt sắc mỹ nữ như vậy lại thật sự để cho bọn chúng chơi!

Hoàng Dung hé môi cười, khuôn mặt hồng hồng, cả người không ngừng lay động nhẹ, cảm thấy ba cây nhục bổng đang cùng giáp công đã gần lên cao trào, tiểu phúc dâm đãng không ngừng được rút ra đâm vào đã chảy rất nhiều dâm thủy, theo sự rút đưa ra của tên lính mà không ngừng chảy ra tràn trề trên đất, dính vào lá cây. Ba tên lính dùng lực đẩy mạnh rút nhanh liên hồi rồi co giật giống như sắp ra khí đến nơi, trùng hợp thay, ba người đồng thời bắn ra cùng lúc, Hoàng Dung đúng là tiểu phúc dâm đãng, trên vú như tuyết trắng và trong miệng đều cũng dính vào chất tinh dịch như hồ của bọn chúng. (longhomon********)

Hoàng Dung nhìn dòng tinh dịch xa lạ dính trên người mình, thỏa mãn cười mỉm, rồi nàng nhấm nháp một chút tinh dịch trong miệng, sau đó nuốt luôn. Ba tên lính thỏa mãn thở hổn hển một hồi, đột nhiên nhớ tới cái gì đó, lén lút định bỏ chạy. Hoàng Dung lập tức gọi bọn chúng lại, nói: “chờ một chút, các ngươi quên rồi phải không, ta còn chưa đạt tới cảnh giới mà.” Ba tên lính cười trừ, không thể làm gì khác hơn là quay trở lại, đưa tay định nắm lấy thân thể Hoàng Dung. Hoàng Dung giơ tay dừng bọn chúng lại, nói: “Chậm đã, các ngươi làm như vậy ta không thể hài lòng được.”

Bọn chúng nghe xong vội vàng hỏi lại: “Vậy như thế nào mới có thể làm cho người hài lòng chứ?”

Hoàng Dung cười nói: “Ta đây cũng không thể nói cho các ngươi, nếu các ngươi nghĩ không ra, ta đây không thể làm gì khác hơn là…” nói xong, nàng từng bước từng bước hướng bọn chúng đi đến, giơ cao cánh tay, chuẩn bị hạ thủ.

Ba tên lính Mông Cổ sợ đến mặt cắt không còn giọt máu, trong đó một người sợ đến muốn chết, không kìm được hét lớn: “Ngươi không thể giết chúng ta, chúng ta phải đi có một nhiệm vụ bí mật, giết chúng ta, ngươi, ngươi sẽ là tội nhân rất lớn đó!”

Hoàng Dung nghe xong, buông lỏng tay xuống hỏi: “Hả? Đó là cái nhiệm vụ gì?” tên lính Mông Cổ thấy có được một con đường sống, hoang mang nói: “Muốn biết sao, vậy ngươi trước hết phải hứa không được giết chúng ta.” Hoàng Dung suy nghĩ một chút nói: “Như vậy không được, bất quá, ta chỉ có thể nói cho các ngươi biết như thế nào để cho ta thỏa mãn, thấy như thế nào?”

Ba tên lính Mông Cổ nghe thấy liền vội vã đáp ứng, Hoàng Dung đỏ mặt nói: “Nghe lời như thế là tốt đó, các ngươi đem ta quăng trên mặt đất, sau đó đùng cành cây cứng có nhiều bụi gai một chút đánh mạnh xuống ta, cho đến khi ta đạt cao trào thì thôi!”

Ba người nghe xong, ngây người một chút, lập tức lại cùng nhau dũng cảm bước tới, đỡ Hoàng Dung nằm xuống đất, thân thể xếp thành chữ “đại”, sau đó bọn chúng mỗi người kiếm một cây gai, liều mạng đánh mạnh xuống người Hoàng Dung. Hoàng Dung vận khởi nội lực bảo vệ thân thể, bụi gai chà ở trên người chỉ làm xuất hiện chút vết tích màu đỏ nhạt, cũng không thế nào làm đau nàng được. Nhưng Hoàng Dung trong lòng hưng phấn muốn chết, do vì nàng bình thường có tính ảo dâm và bạo dâm, không thể tưởng tượng rằng đến bây giờ đã trở thành sự thật.

Vú và âm hộ Hoàng Dung nhạy cảm nhất truyền tới đợt đợt khoái cảm, nàng càng ngày càng thêm hưng phấn, nghe thanh âm “ba ba” thật lớn, vú bị đánh cho không ngừng run rẩy, nàng dứt khoát đưa tay mở rộng hai cánh âm hộ của mình, để cho bọn chúng trực tiếp đánh mạnh vào nộn nhục ở bên trong. Mặc dù có nội công bảo vệ như thế, chỗ mẫn cảm nhất của đàn bà vẫn không thể chống đỡ được, thân thể không ngừng co quắp, một dòng khoái cảm mãnh liệt không ngừng tiến sâu vào mọi ngóc ngách não bộ Hoàng Dung, làm cho tính dục của nàng hoàn toàn chiến thắng lý trí, Hoàng Dung càng kêu càng lớn tiếng, càng kêu càng dâm đãng. Bình thường cao cao tại thượng nàng đúng là Quách Tĩnh phu nhân, Cái Bang tiền bang chủ, giờ phút này đã hoàn toàn thay đổi, ánh mắt uể oải, nằm trên mặt đất, bị ba tên lính đánh cho cả người hồng ngân, mà vú và âm hộ bí ẩn hoàn toàn phát tiết xuất ra áp lực dục vọng tiềm ẩn, tận tình hưởng thụ khoái cảm khi bị cây gai đánh.

Ba tên lính vì bảo toàn tính mạng cho chính mình, đều không cần kính trọng cứ thế mà ra sức đánh tới. Hoàng Dung da tay tuyết trắng nổi màu hồng càng ngày càng nhiều, cả vú đều nhanh biến đỏ. Rốt cục, bị đánh cho bốn roi thật mạnh, từ trong âm hộ Hoàng Dung một lượng lớn dâm thủy chảy ra. Hoàng Dung đã bị đánh tới cao trào rồi!

Ba tên lính kia cũng mệt mỏi không kém, ngồi trên mặt đất nghỉ ngơi. Hoàng Dung ngồi dậy, tự mình sờ nắn cơ thể, nghĩ thầm “Thiếu chút nữa đã bị bọn chúng đánh cho thủng vú rồi.”, hướng tới bọn chúng tươi cười nói: “Bây giờ có thể nói cho ta biết được chứ.” một tên lính nghe xong, xuất ra một phong thơ, rất cẩn thận đưa cho Hoàng Dung, nói rằng: “Không dám gạt nữ hiệp, tiểu nhân mấy người chính là cần phải mang vật này đi trăm dặm để đưa cho người ngoài trấn chính là Tiễn Lão Đại. ” Hoàng Dung nhìn tín vật, mật phong rất kín đáo, mặt trên có in một cái hỏa tất ấn. Hoàng Dung suy nghĩ một chút, quyết định không mở ra, nàng nói: “Như vậy đi, ta không giết bọn ngươi, bất quá các ngươi có thể dẫn ta cùng đi, như thế nào?”

Bọn chúng bàn bạc một chút, nhăn nhó nhìn Hoàng Dung, Hoàng Dung mặt đỏ hồng nhẹ nhàng nói: “Đương nhiên, các ngươi có thể dùng một cái rương dấu ta vào, như vậy sẽ không bị người khác hoài nghi.” “Cái rương?” một tên lính tò mò hỏi. Hoàng Dung nói: “Các ngươi có thể đưa ta đặt ở bên trong, lúc không có ai có thể thả ta ra ngoài, ra ngoài ta sẽ cho các ngươi một chút bồi thường được không, không lẽ các ngươi không đồng ý đáp ứng cho ta đi ra ngoài sao.” nàng dừng lại lại thẹn thùng nói nhẹ: “Chính thân thể nhân gia tùy thời cũng cần thỏa mãn chứ.”

Ba tên lính nghe xong cười ha hả, sau đó lại chia nhau đi lục lọi xung quanh thị trấn để tìm cái rương lớn, xe chở hàng (xe kéo 3 bánh), dây thừng cùng nhiều đồ vật khác. Bọn chúng dùng chiếu bó chặt xung quanh thân thể Hoàng Dung sau đó để vào trong rương, rồi quăng lên trên xe, cùng nhau kéo đi. Như vậy, trên dọc đường đi nhìn thấy người ta cũng cho rằng ba tên lính này đang vận chuyển đồ cống phẩm, cũng không thấy có gì kỳ quái.

Dọc đường bình an vô sự, khi không có ai, bọn chúng để cho Hoàng Dung đi ra, uống sữa của Hoàng Dung để giải khát. Ban đêm, bọn chúng kiếm ngay khách điếm thả Hoàng Dung ra vần vũ một trận rồi sau đó mệt mỏi ôm lấy Hoàng Dung ngủ. Hoàng Dung vui vẻ hưởng thụ cuộc sống phóng đãng này, quên đi cuộc sống trầm muộn xưa kia, nàng nghĩ: “Bây giờ đã rời xa Tương Dương, gần tới Mông Cổ, tự mình phóng túng một chút cũng chẳng sao.

Một buổi tối, ba tên lính cùng Hoàng Dung đi tới ngoại ô. Họ dừng chân tại một gian căn nhà nhỏ vắng vẻ vô chủ để nghỉ ngơi chờ ngày mai đi gặp Tiễn Lão Đại. Ba tên lính kéo Hoàng Dung ra phòng ngoài, cởi dây trói cho nàng, bọn chúng giống như ác lang tự phát dương phát tiết, Hoàng Dung qua vài ngày chung chăn gối với chúng cũng đã có một chút ăn ý, thuận thế từ từ mở rộng hai bên đùi non, cùng bọn chúng ba người sáp nhập thành một. Tận tình chơi một phen quá lâu, Hoàng Dung trên cơ thể đã tắm rất nhiều tinh dịch.

Sau đó, một tên lính đề nghị nói: “Buổi tối hôm nay chúng ta phải làm cho nữ hiệp cảm thấy thống khoái nghen.” Hai tên kia cùng kêu lên hay lắm, Hoàng Dung mắc cỡ cười e thẹn nhìn bọn chúng, tiểu phúc bất tri bất giác bắt đầu ươn ướt trở lại.

Bọn chúng nắm chặt cặp vú no sữa của Hoàng Dung, sau đó bế xốc Hoàng Dung treo trên xà ngang của mái nhà, để cho cặp vú to lớn của Hoàng Dung chịu đựng tất cả cái sức nặng của thân thể nàng, vừa cởi khố, rồi nhét ba cái nhục bổng vào miệng Hoàng Dung. Cuối cùng, bọn chúng lấy chuôi đao thô to nhét vào trong âm hộ Hoàng Dung, lấp đầy lỗ âm đạo nàng, gần chạm tới nơi mẫn cảm nhất là cửa tử cung của nàng. Hoàng Dung võ công gần đạt cực hạn cảnh giới, nội công thâm hậu, làm như vậy không thể gây thương tổn cho nàng. Nhưng bộ vị mẫn cảm được xâm phạm lại khiến cho Hoàng Dung càng ngày càng hưng phấn, không tự giác được giãy dụa, vặn vẹo, uốn éo không thôi.

Cặp vú đầy đặn của Hoàng Dung lại được sợi dây cương xiết chặt lực mạnh, dòng sữa trắng nồng đậm từ đầu vú theo đó mà chảy ra không ngừng. Lúc này, bọn chúng cầm ba cái roi da đứng xung quanh, tận lực đánh mạnh xuống thân thể Hoàng Dung, Hoàng Dung bị đánh liên tục, ba ngọn roi không ngừng chớp lên, trong miệng liên tục kêu ô ô, dần dần, nàng lại lâm vào trong khoái cảm điên cuồng, lý trí cũng từ từ bị dục vọng chiếm thế thượng phong…

Ngày hôm sau, Hoàng Dung mặc lại trang phục rồi khởi hành cùng ba tên lính, nàng đi theo bọn chúng vào một tòa đại viện nhỏ, Hoàng Dung vận khởi khinh công nhảy lên trên nóc nhà nghe lén. Đợi ba tên lính giao đồ vật xong, nàng vẫn không nghe được gì nhiều, chỉ nghe được bọn chúng nói sẽ đi theo Tiễn Lão Đại đến chỗ một tên quan Mông Cổ để bàn chuyện hợp tác, ba tên lính đã giao ước nên không đề cập tới việc của Hoàng Dung.

Hoàng Dung lo nghĩ, lại dò hỏi xung quanh một chút, biết được Tiễn Lão Đại là một tên đại ác, nhưng thật ra cũng chỉ là một tên nhát gan ham sống sợ chết. Vì vậy Hoàng Dung quyết định xông chế phục Tiễn Lão Đại, buộc hắn hợp tác. Đêm đó, nàng chuẩn bị cẩn thận một chút, rồi lặng lẽ tiến vào đại viện, mò tới phòng nhỏ của Tiễn Lão Đại, ai ngờ lại thấy Tiễn Lão Đại đang cùng một người ái thiếp của hắn ***, hai người đang hợp nhất khoái hoạt, không hề đề phòng. Tiễn Lão Đại ngay lập tức trên mặt đã lãnh một cước của Hoàng Dung, hai người bị đá văng ra, người đàn bà liền bất tỉnh tại chỗ. Hoàng Dung lập tức khắc chế yết hầu Tiễn Lão Đại. Tiễn Lão Đại chết điếng cả người, sợ đến nỗi tay chân run rẩy không kiểm soát được, cũng không biết tại sao lại như thế, buột miệng kêu lên “Nữ hiệp tha mạng”. Hoàng Dung nói là muốn hắn thay mặt đề cử, để cho nàng có cơ hội tiếp cận tên quan Mông Cổ kia, rồi bắt hắn ăn một viên dược hoàn, nói là độc dược. Trong tình hình như thế Tiễn Lão Đại hoàn toàn không có biện pháp, hắn vì bảo vệ tánh mạng liền nhanh chóng đáp ứng.

Vì vậy, Hoàng Dung nói: “Vậy ngươi có biện pháp gì để ta tiếp cận hắn không?”

Tiễn Lão Đại khó khăn thấp giọng nói: “Điều này thật là khó lắm, vị quan kia bản tính đa nghi, người xa lạ không dễ dàng tiếp cận ông ta như vậy đâu.”

Một lát sau, Tiễn Lão Đại ấp úng nói: “Bất quá, hắn từ lúc sinh ra tới nay là tên háo sắc lại tàn bạo, để có thể thân cận hắn thật sợ rằng chỉ có xinh đẹp lại hạ tiện chính là kỹ nữ mà thôi.” nói xong, hắn cúi đầu không dám nhìn thẳng mặt Hoàng Dung, càng không dám nghĩ tới là… , Hoàng Dung oanh oanh cười nhẹ, nói: “Không như vậy không được phải không, ngươi an bài là được.”

Tiễn Lão Đại kinh hãi nhìn Hoàng Dung, nhưng rồi hắn lại thở dài một hơi: “Nhưng nữ hiệp, nhìn ngươi như thế nào đi nữa cũng không giống như một kỹ nữ a.”(longhomon********)

Hoàng Dung cười nói: “Cái này không quan trọng, ngươi huấn luyện ta vài ngày là được.” nói xong, nàng lại nhìn Tiễn Lão Đại nói: “Bất quá, tuỳ ngươi có thể tận tình huấn luyện ta, nhưng nếu ngươi dám nói điều này ra bên ngoài, cẩn thận cái mạng chó của ngươi!”

Tiễn Lão Đại nhanh chóng đáp ứng theo. Hôm sau, Hoàng Dung dưới thân phận nha hoàn đã gia nhập vào gia đình Tiễn Lão, hắn liền sắp đặt cho nàng với ái thiếp tên là Tiểu Ngọc tiến hành huấn luyện. Ái thiếp kia tối hôm qua bị đá cho hôn mê, hôm nay má vẫn còn sưng phù, tức khắc tán thành huấn luyện Hoàng Dung, Hoàng Dung thở dài nói: “Tốt lắm, ta biết ngươi còn đang nộ khí trên đầu, như vậy đi, chúng ta hồi lại một ngày mới huấn luyện, hôm nay ngươi có thể tận tình hành hạ ta, cho tiêu hết nộ khí, như thế nào?”

Tiểu Ngọc mắt sáng ngời, hung hăng rồi nói: “Vậy chính là ngươi tự chuốc lấy!” nàng vươn hai nhục cước, nói: “Ngươi hãy liếm sạch sẽ cái này trước!”

Hoàng Dung cười một chút, ngoan ngoãn bò tới, cũng không để ý mùi vị cái chân kia khác thường, tinh tế ngồi trườn tới, không ngừng liếm sạch hết chất dơ bẩn rồi nuốt vào. Vẫn chưa thỏa, Tiểu Ngọc tay vung lên, gọi tới bốn ả nha hoàn, các nàng xé nát quần áo của Hoàng Dung, sau đó năm người cởi hài, đi tới giẫm đạp mãnh liệt vào người Hoàng Dung. Chỉ bằng cước lực mấy người các nàng, căn bản đừng nghĩ tới việc đả thương được Hoàng Dung, nhưng loại nhục nhã này lại làm trên người Hoàng Dung dần dần xuất hiện khoái cảm. Vì bị đạp mạnh xuống, từ vú Hoàng Dung sữa lại phun ra thành dòng trước chân của các nàng.

Tiểu Ngọc liền bảo các nàng kia dừng lại rồi suy nghĩ một chút, phân phó người lấy hai cây giảo diện côn rất lớn lại, mấy ả nha hoàn đặt Hoàng Dung nằm trên mặt đất, để cho trước ngực nàng hai vú to lớn rắng chắc đặt ở trên ghế. Sau đó, các nàng hai người giữ lấy một cái, cầm lấy giảo diện côn, hung hăng ép đại vú của Hoàng Dung. Hoàng Dung đau đớn quá không nhịn được kêu ra thành tiếng theo sự trấn ép của các nàng, đầu vú Hoàng Dung cuồngcuộn phun ra dòng sữa nồng đậm, hai quả đại nãi tử đầy đặn bị ép tới giống như hai miếng bánh thịt heo.

Đè ép hồi lâu, cho đến nãi tử của Hoàng Dung không thể phun ra sữa nữa các nàng mới dừng lại. Tiểu Ngọc cảm giác hình như còn thiếu điều gì đó, bỗng một ả nha hoàn nói thầm cho Tiểu Ngọc một chủ ý, Tiểu Ngọc nghe xong cuống quít gật đầu. Chỉ thấy các nàng cầm tới rất nhiều tú hoa châm, sau đó mỗi người cũng cầm một nắm ở trong tay. Hoàng Dung giật mình rồi nhìn các nàng, bất đắc dĩ chính mình tự phải đáp ứng vậy, lại không thể phản kháng. Các nàng cầm kim châm tới sát trên người Hoàng Dung đâm tới, Hoàng Dung tuy nội công cao cường nhưng cũng đành chịu đối với loại tiểu kim châm này. Cặp vú mềm mại, âm hộ, âm đế, trên đùi đều không ngừng bị chích, đau đến nỗi nàng không ngừng thét chói cả tai.

Trên cặp vú trắng nõn của Hoàng Dung, lổ nhỏ càng ngày càng nhiều, còn có một ít máu chảy ra, âm hộ đau đến không ngừng co giật, mấy ả nha hoàn kia lại vờ như không biết, dùng kim đâm tới tấp thêm một chập rồi mới dừng lại. Tiểu Ngọc nhìn thấy nữ nhân ngày hôm qua còn là một nữ hiệp cao cao tại thượng, giờ phút này đã bị đâm tới cả người đầy lổ nhỏ, không nhịn được nở nụ cười tàn bạo. Vẫn còn cay cú, nàng tự mình đi tới, liều mạng đưa một tay tiến thẳng đến âm đạo Hoàng Dung. Âm đạo Hoàng Dung độ co dãn thật sự vô cùng khít khao, Tiểu Ngọc cố đưa cả bàn tay nhét gọn vào bên trong.

Tiểu Ngọc vươn ngón giữa trực tiếp cắm vào cửa tử cung của Hoàng Dung mà cọ ngoáy, Hoàng Dung đau đến rú lên, nhưng bốn ả nha hoàn nắm giữ tứ chi nên nàng không thể phản kháng. Tiểu Ngọc dùng sức nhét hết ngón tay vào càng lúc càng sâu, sau đó, lại dùng lực mạnh mẽ móc xoáy vào lớp da non trên thành tử cung của Hoàng Dung. Hoàng Dung chưa bao giờ kinh qua kiểu hành hạ này, cơ quan mẫn cảm nhất của mình bị một người đàn bà tận tình hành hạ, nàng đau đến toàn thân run rẩy, con mắt trắng dã. Hai ả nha hoàn nhân cơ hội này hung hăng bóp bầu vú trắng bạch, gia tăng sự thống khổ cho nàng.

Tiểu Ngọc tận tình thưởng thức tiếng kêu thảm thiết của Hoàng Dung, một bên tay tiếp tục gia tăng khí lực xoáy tử cung Hoàng Dung, cho đến lúc nàng cảm thấy xoáy như vậy đủ rồi, liền cố mạnh tay thêm một hồi rồi mới kéo ra, một lượng lớn chất dịch lỏng dơ bẩn dính dính từ trong tử cung Hoàng Dung theo ngón tay ra ngoài chảy xuống đất.

Hoàng Dung khổ nạn còn chưa chấm dứt, nàng lại bị trói ngược hai bàn tay, phải nhất nhất nghe lời mấy ả nha hoàn kia, lại bị bắt nàng sẽ lần lượt liếm trên mấy cái lỗ ấy. Ngày xưa võ lâm đệ nhất mỹ nữ Hoàng Dung cao cao tại thượng ở Trung Nguyên, giờ phút này lại phải quỳ trên mặt đất để liếm âm hộ mấy ả nha hoàn, hút dâm thuỷ các nàng từ bên trong chảy ra, Hoàng Dung cảm giác vô cùng thẹn thùng pha lẫn kích thích, trong lòng tình dục mãnh liệt như được thỏa mãn đầy đủ.

Hành hạ Hoàng Dung suốt buổi tối vẫn chưa thấy đủ, cuối cùng, các nàng đem Hoàng Dung trói gô cổ và chéo tay ra sau lưng, tiếp đó ghì tại nhà xí cho mùi hôi thối bốc lên… cũng may cơ thể Hoàng Dung là của một nữ nhân võ công thượng thừa, ngày thứ hai đã có thể khôi phục lại như cũ.

Ngày hôm sau, Tiểu Ngọc vẫn không thấy thoải mái hơn vì Hoàng Dung đã chính thức được bắt đầu đợt huấn luyện trở thành kỹ nữ. Tiểu Ngọc kêu hai người kỹ nữ giỏi nhất lại để dạy Hoàng Dung các phương thức kỷ xảo, sau đó gọi mấy người thân thích tới giao phó việc cùng huấn luyện Hoàng Dung, Hoàng Dung vốn đầy đủ thiên tư thông tuệ, hơn nữa nàng thân thể rất tốt, bộ dáng lại tuyệt mỹ, rất nhanh học đầy đủ xong các loại kỷ xảo, khiến những người dạy nàng cũng nhiều lần cảm thấy đê mê! Hơn nữa trải qua huấn luyện, trong nội tâm nàng bỗng thích cảm giác làm nô lệ rồi từ từ say mê nó, bây giờ, nàng đã hoàn toàn chìm đắm trong sự kích thích đạt cao trào của sự nô lệ đấy, hai người kỹ nữ kêu nàng liếm âm hộ cũng làm ngay không chút do dự, thậm chí kêu nàng uống nước tiểu của các nàng cũng có thể được!

Chỉ sau ba ngày, Hoàng Dung đã có thể biểu diễn thành thục, mười phần giống một kỹ nữ thực thụ. Hôm đó, Tiễn Lão Đại cho nàng trang phục lộng lẫy một chút, rồi cho gia nhập kỹ viện để được gặp gặp tên quan kia. Hoàng Dung vốn cực mỹ, bây giờ mặc một bộ trang phục lộng lẫy, càng thêm phần chim sa cá lặn, khuynh nước khuynh thành. Hết thảy mọi việc đều rất thuận lợi, Hoàng ở một kĩ viện lớn nhất vùng chờ tên quan kia đến gặp mặt. Nàng trước tiên phải lấy được lòng của tên quan kia đã, còn dùng phương pháp gì để khai thác bí mật đó thì hoàn toàn phải dựa theo tình huống mà sắp đặt kế hoạch.

Tên quan kia người dáng cao lớn thô kệch, vẻ mặt hoành nhục, cùng dẫn theo hai tên bộ hạ thoạt nhìn vô cùng hung ác. Hắn vừa thấy Hoàng Dung đã há hốc mồn kêu to một tiếng, từ trước tới nay hắn chưa thấy qua mỹ nữ nào xinh đẹp đến thế, hai tên bộ hạ cũng giống như sói đói nhìn chằm chằm vào người Hoàng Dung. Tên quan kia tay vừa vung lên, hai tên bộ hạ liền hung hăng nhảy về phía Hoàng Dung, chỉ hai ba lần xuống tay đã cởi hết quần áo của nàng. Hoàng Dung lúc bấy giờ tự nhiên trong lòng thấy xấu hổ, nhưng vẫn cố gắng ôn nhu giống như một con chim nhỏ, cũng không phản kháng, ngược lại còn áp dụng những kỹ xảo mà ba ngày đã học được, vừa xuy vừa lộng, một bên dùng sức áp sát cầu khẩn, một bên hoàn toàn dâm đãng rên rỉ, tận lực để lấy lòng, đến mức nếu có người kỹ nữ nhiều năm trong nghề nào nhìn thấy nàng lúc này chắc cũng phải trầm trồ khen ngợi. Nàng xuất ra mọi kỹ xảo trong người, rất nhanh đã cùng hai tên đại hán Mông Cổ hưng phấn dạt dào, loại cảm giác này so với bình thường nàng và Quách Tĩnh *** quả thực là hai loại cảm giác hoàn toàn khác biệt! Từ khi kết hôn đến bây giờ, nàng là lần đầu tiên nàng thấy hưng phấn như vậy, trong lòng nàng cũng mơ hồ hiểu được nguyên nhân tại sao thân thể mình lại thích như vậy ***, suy ngẫm một hồi rồi bỗng ở chỗ sâu trong nội tâm nàng dục vọng cũng dần dần bộc phát trở lại!

Người con gái xinh đẹp như thế, tiếng kêu dâm đãng như thế, làm tên quan kia cũng cảm thấy kinh động, không ngừng bị nàng câu dẫn, liền móc ra cây gậy thịt đen xì và thô to của hắn ra, trực đĩnh* tới trước mặt Hoàng Dung, đồng thời dùng đôi bàn tay thô to mạnh mẽ nắn bóp hai vú trắng nõn của Hoàng Dung, lực đạo mạnh mẽ làm cho cặp vú mềm mại kia cương cứng dựng lên. Hoàng Dung dùng miệng hàm trụ đại nhục bổng kia, liếm láp kích thích cho nó đứng lên, âm hành* thô to cơ hồ đâm thẳng từ miệng vào sâu tuốt trong yết hầu của nàng, đây là lần đầu tiên nàng làm một sự việc dâm đãng như vậy – làm kỹ nữ tiếp khách, Hoàng Dung trong lòng cũng nổi lên một cỗ hưng phấn không sao hiểu được.

Đột nhiên, nàng thấy trên nhục bổng này có mùi vị tinh diệu rất đặc biệt, lúc đầu nàng vẫn còn cho rằng tên tiểu quan này dơ bẩn, rồi từ từ đồng ý chấp thuận, chính thân thể của nàng hiện lên một cảm giác mơ hồ khó hiểu, rồi nàng cũng nghĩ ra đó chính là dục vọng hết sức mãnh liệt của mình, vừa nghĩ tới đó thì thân thể liền nóng dần lên. Âm hộ đang bị người rút ra cắm vào đột nhiên được một dòng tinh dịch nóng hổi tràn ngập, một cỗ khoái cảm vô cùng cường đại trực trùng trở lại, ý thức của nàng dần dần tan biến rồi mất hẳn, Hoàng Dung thầm kêu không ổn, vừa định vận khí hồi lại ý thức nhưng không kịp, nàng chỉ loáng thoáng nghe được tên kia nói gì đó là “cả doanh trại lính” rồi cũng mê man không biết gì nữa…

Chú thích:
Âm hành: thân cặc.
Trực đĩnh=đĩnh lập: chĩa thẳng.
Trướng ngạnh: cứng lên, to lên.
Địa tễ: bóp mạnh, ấn mạnh.