Ta Có Đa Dạng Hệ Thống – Chương 170: Thất Đại Bí Thuật – Botruyen

Ta Có Đa Dạng Hệ Thống - Chương 170: Thất Đại Bí Thuật

“Thần Hồ Bí Thuật – Vô Tận Ảo Mộng!”

Lời Thiên Long vừa dứt, lập tức từ hai bàn tay kết ấn của hắn lóe lên một tia sáng hắc sắc. Ngay sau đó tia sáng với một vận tốc vượt khỏi nhận thức của Luyện, lao thẳng vào giữa trán của hắn trước khi hắn kịp phán ứng gì.

Ngay khi tia sáng hắc sắc đó chui thẳng vào đầu Luyện, hắn như thể bị đóng băng đứng im tại chỗ. Đôi mắt hắn dại ra như thể mất hồn vậy, hắn lúc này như thể một kẻ chết đứng vậy.

Thiên Long ở phía bên kia ngay khi thi triển xong thì lập gục xuống, hai tai chống trên mặt đất, cả người ướt đẫm mồ hôi, từng đợt thở dốc không ngừng.

“M….mẹ kiếp! Kh….không ngờ thi…..thi triển một chiêu này lạ…..lại hao tổn đến mức này! Hộc, hộc, sú…..suýt chút nữa thì kiệt sức mà chết thêm một mạng rồi!”

Chiêu thức vừa rồi là một trong những bí thuật mà Thiên Long nhận được khi dung nhập huyết mạch. Nhưng mãi tới gần đây hệ thống mới thông báo là hắn nhận được và truyền thẳng nội dung bí thuật vào đầu hắn.

Thiên Long lúc đó thật sự muốn đập cái hệ thống ra bã, đúng là chả được cái tích sự vẹo gì ngoài việc chậm trễ mọi thứ. Nếu có ngay từ đầu thì lúc đối đầu với Ám Dật hắn đã không phải dùng đến chiêu trò mưu kế rồi.

Tại sao lại vậy ư? Đơn giản là vì chỉ riêng Vô Tận Ảo Mộng, một trong những bí thuật kia nó ảnh hưởng được kẻ hơn Thiên Long cả hai đại cảnh giới. Mà một khi trúng phải chiêu này thì đừng mơ thoát ra khỏi ảo mộng dễ dàng, chỉ có đợi Thiên Long lấy mạng chúng mà thôi.

Hoặc trừ khi kẻ trung chiêu là một Hồn Tu với tu vị Hồn Tu cao hơn tu vị Hồn Tu của Thiên Long hoặc kẻ tu vị cao có linh hồn cường đại thì mới có thể thoát được, thậm chí có thể ngăn chặn được chiêu này.

Đây là điểm yếu của Vô Tận Ảo Mộng, nó liên quan đến tu vị Hồn Tu của Thiên Long, tu vị càng cao thì mới càng dễ làm cho kẻ địch bị trúng chiêu, còn nếu tu vị thấp thì khó có tác dụng.

Lần này thi triển có thể khiến Luyện trúng chiêu dễ dàng vì Hồn Tu của Thiên Long đã đạt tới Ngũ Cấp Sơ Kỳ rồi, vừa vặn linh hồn cường đại hơn một tên Hợp Thể Hậu Kỳ như Luyện.

Còn nếu như tu vị thấp hơn dù chỉ một chút thì Luyện sẽ không bị chiêu này ảnh hưởng dễ dàng như này.

Vốn khi tu vị cao thì linh hồn của tu sĩ cũng được đề thăng phần nào đó, đặc biệt là một kẻ Hợp Thể Hậu Kỳ như Luyện. Nhưng dù có đề thăng như thế nào chăng nữa cũng sao có thể được như mấy tên Hồn Tu như Thiên Long được.

Chính vì vậy mà chỉ cần đạt Ngũ Cấp Sơ Kỳ thôi thì linh hồn Thiên Long đã mạnh hơn hẳn so với Luyện rồi.

Như vậy cũng có thể thấy được điểm lợi hại của việc Hồn Tu, tu vị Hồn Tu cách biệt với Linh Tu tới hơn một đại cảnh giới mà vẫn có thể đả thương kẻ địch được.

Hồn Tu, từ lâu vẫn luôn là sự tồn tại cực kỳ nguy hiểm, đặc biệt là Hồn Tu kèm theo Hồn Kỹ cao cấp như Thiên Long.

Thiên Long ngồi bệt dưới đất, công pháp bắt đầu vận chuyển, bên trong đan điền tồn tại chín quang cầu sắc màu khác nhau, chúng bắt đầu lóe sáng.

Theo đó, linh khí xung quanh điên cuồng hội tụ lại chỗ Thiên Long để bổ sung linh lực thiếu hụt cho hắn. Mất một lúc vận chuyển công pháp điên cuồng hấp thụ linh khí để khôi phục lại trạng thái như ban đầu.

Phù…

Thở ra một hơi, Thiên Long liền đứng dậy lăng không về phía Luyện vì trước mặt, mặt đất đã bị thổi bay gần hết do trận giao chiến trước đó rồi.

Lăng không đáp xuống trước mặt Luyện, Thiên Long dùng ánh hiếu kỳ quan sát Luyện lúc này. Thấy được tình trạng như người mất hồn của Luyện, Thiên Long không nhịn được nói

“Hừm! Không biết tên này đang trải qua những gì ta?”

Bản thân Thiên Long cũng chỉ biết được rằng chiêu này khiến cho kẻ địch rơi vào trạng thái mơ hồ, ý thức với thế giới bên ngoài hoàn toàn bị cắt đứt.

Bên trong thì sẽ rơi vào một chuỗi những ảo mộng khác nhau kéo dài tới vô tận. Đặc biệt ở đây, đó là những ảo mộng này không hề có tốt đẹp gì mà chỉ toàn những cơn ác mộng kéo dài liên miên không ngừng mà thôi.

Những ảo mộng này sẽ không bao giờ kết thúc chỉ cho đến khi thần trí của kẻ bị trúng chiêu hoàn toàn sụp đổ mới ngưng lại. Và một điều nữa, đó là những ảo mộng liên miên bất tuyệt này nó hoàn toàn đem đến cho kẻ trúng chiêu một cảm giác chân thực đến cực điểm.

Từ khung cảnh, không khí, hiện vật cho đến cảm giác đau đớn đều chân thực đến từng đường tơ kẽ tóc. Đó cũng là nguyên nhân chính dẫn đến việc kẻ trúng chiêu không chịu được mà thần trí dần bị phá hủy.

Còn về việc chúng đang trải nghiệm cảnh tượng gì thì bố Thiên Long cũng chả viết. Đơn giản là vì chiêu thức này dựa theo ký ức sẵn có của mục tiêu mà hình thành nên chuỗi ảo mộng vô tận đó.

Như vậy có thể thấy được đây là một chiêu cực kỳ nguy hiểm. Thử nghĩ xem, trong chiến đấu chỉ cần trúng phải chiêu này mà không kịp phòng bị thì chỉ có nước đợi đối phương đến gặt đầu xuống mà thôi.

Mà kể cả đối phương không có tự tay lấy mạng thì bản thân kẻ bị trúng chiêu cũng sẽ biến thành kẻ si đần do ảo mộng khiến cho thần trí bị sụp đổ.

Nói là vậy, nhưng chiêu thức này có lẽ chỉ có duy nhất Thiên Long sở hữu mà thôi.

“Hừ, ngài còn không mau khử hắn luôn đi! Đề phòng nhỡ đâu hắn phá được ảo mộng mà tỉnh dậy. Nên nhớ là thực lực Hồn Tu của ngài lúc này chỉ miễn cưỡng khiến hắn trúng chiêu thôi đó!”

Yên Nhi đột nhiên xuất hiện trên vai Thiên Long nhìn Luyện mà lên tiếng nhắc nhở.

“Ta biết rồi! Mà cũng phải công nhận chiêu này hữu ích thật, mỗi tội thi triển nó ở cảnh giới này có phần miễn cưỡng dù cho có công pháp hỗ trợ!”

Thiên Long gật đầu đáp lại Yên Nhi, đồng thời không quên lên tiếng cảm thán cái chiêu thức này.

Chiêu này là một trong bảy bí thuật Thiên Long nhận được khi dung hợp huyết mạch. Bảy bí thuật này được gọi là Thần Hồ Thất Đại Bí Thuật và Vô Tận Ảo Mộng là một trong số đó.

Ngay cả khả năng biến thân của Thiên Long cũng là một trong Thất Đại Bí Thuật đó. Nó là bí thuật nên đó là lý do tại sao khi biến thân, Thiên Long luôn tỏa ra một loại áp chế khiến cho kẻ địch không thể phát huy được hết khả năng của mình.

Vốn bí thuật này khi biến thân có thể tăng cảnh giới lên nhiều hơn, nhưng do Thiên Long chưa thực sự khai thác được hết tác dụng nên là chỉ tăng thêm được một tiểu cảnh giới mà thôi.

Trước giờ Thiên Long chưa thực sự gặp phải ai quá khó nhằn như Luyện nên không có dịp dùng mấy bí thuật này.

Mà nói toẹt ra thì đẳng cấp Thiên Long vẫn còn thấp quá nên miễn cưỡng mới thi triển được dù cho có công pháp hỗ trợ bổ sung linh lực.

Ahhhhhhhhhhhhh……

Ngay khi Thiên Long định ra tay gặt luôn cái đầu của Luyện xuống thì tên này đột nhiên hai mắt trắng dã ngửa đầu lên trời, hai tay vò đầu bứt tai hét một tiếng thập phần thảm thiết.

“Đây là?” Thiên Long thấy một cảnh này thì có phần ngạc nhiên mà lên tiếng tự hỏi.

“Có vẻ như hắn chịu hết nổi rồi, thần trí của hắn đang dần bị ảo mộng bào mòn đi rồi!” Yên Nhi cũng hai mắt nhìn về phía Luyện đang gào thét lăn lộn trên đất mà hé môi trả lời câu hỏi của Thiên Long.

Đây chính là dấu hiệu khi mà kẻ trúng chiêu bắt đầu không chịu đựng được nữa và thần trí dần dần sụp đổ. Trước đó biểu hiện bất động kia là việc hắn còn đang chống cự lại được với những ảo mộng, à không nên nói là ác mộng chân thực liên miên mới đúng.

Gahhhhhhhhhhhh!!!!!!

Luyện lúc này không ngừng lăn lộn vặn vẹo trên mặt đất, miệng thì gào thét một cách thảm thiết hết mức. Đôi mắt trắng dã lúc này bắt đầu chảy ra từng dòng máu đỏ tươi, hai tay không ngừng cào cấu đến rách cả da thịt trên gương mặt.

Hít….

Thiên Long không nhịn được mà hít một ngụm khí lạnh, chiêu này cũng quá là ghê gớm đi. Hắn tự hỏi nếu bản thân mà dính phải chiêu này thì làm sao? Chắc chỉ có nước mất đi một mạng mà thôi.

Luyện lúc này ai nấy nhìn vô cũng nào có bảo đây là một cường giả Hợp Thể Kỳ cơ chứ? Mà là một tên bị bệnh sắp chết mới đúng!

“Thực sự thì với một tên điên như hắn, điều gì lại có thể khiến cho hắn đau đớn đến mức không chịu đựng được như này nhỉ?”

Thiên Long nhìn Luyện, không nhịn được mà hiếu kỳ lẩm bẩm tự hỏi.

“Kệ đi! Quan tâm chuyện đó làm gì! Chủ nhân mau xử lý hắn đi, gào thét đau đầu quá!”

Yên Nhi nãy giờ ngồi trên vai Thiên Long không nhịn được nữa mà liền lên tiếng nhắc hắn với một giọng khó chịu.

Thiên Long nghe vậy thì cũng không có từ chối, coi như giải thoát tên này. Với cả đúng là nghe hắn hét đau cả đầu, giết luôn cho nó nhanh để mà thu lấy linh hồn của hắn.

Linh hồn của Hợp Thể Kỳ thì đương nhiên Thiên Long không có bỏ qua rồi. Tu vị Hồn Tu của hắn lúc này khá là kém so với Linh Tu và Thể Tu, nên là tăng lên được bao nhiêu thì tăng.

Thiên Long không chút chần chừ, Trảm Thần Kiếm trên tay vung quẹt một đường, đầu Luyện rời khỏi cổ, tiếng hét cũng theo đó mà dừng lại. Lại một cường giả Hợp Thể Kỳ cứ thế mà chết dưới tay một Hóa Thần Kỳ.

Ngay sau đó, một luồng sáng màu xanh nhạt bay ra từ người Luyện, đây chính là linh hồn của hắn. Nhưng khác với những kẻ khác, linh hồn hắn lúc này hệt như lúc hắn mới trúng Vô Tận Ảo Mộng.

Đây là do thần trí hắn đã bị sụp đổ rồi nên theo đó linh hồn cũng chả còn tý nhận thức nào mà bỏ trốn nữa.

Thiên Long không chút ngần ngại nào mà thi hấp thu lấy linh hồn của Luyện. Ngay sau khi hấp thu, tu vị Hồn Tu của Thiên Long cũng theo đó mà đột phá Ngũ Cấp Sơ Kỳ, tiến vào Ngũ Cấp Trung Kỳ.

Phù…

Thở ra một hơi, Thiên Long vặn mình một vài cái rồi quay sang nhìn Yên Nhi phiên bản thu nhỏ đang ngồi bên vai mình mà nói

“Còn ngươi nữa! Không mau trở lại hệ thống đi, nếu không thì ta vào trong hệ thống giải thích kiểu vẹo gì với các nàng đây hả?”

“Rồi rồi, theo ý người thưa chủ nhân!” Yên Nhi liền lười biếng đáp lại Thiên Long với giọng hời hợt rồi ngay sau đó biến mất trên vai hắn.

“Haiz, giờ thì lại chuẩn bị văn vở chém gió với ba cô nàng kia rồi!” Thấy Yên Nhi quay trở về hệ thống rồi thì Thiên Long lại thở dài một câu lẩm bẩm nói với một giọng lười nhác.

“Hừm! Nên giải thích kiểu vẹo nào bây giờ nhỉ? Đặc biệt với cô nàng trắng muốt từ đầu tới chân Ninh Vũ Tích kia! Lúc đó đưa cả ba vào hệ thống, mình không kịp xác định vị trí cho các nàng tiếp đất, không biết cả ba có rơi vô người mấy người trong đó không đây!”

Thiên Long vừa đi đi lại lại vừa tay chống cằm suy nghĩ này nọ, mồm thì liên tục lẩm bẩm vớ va vớ vẩn.

“Ây chà, thôi kệ bà nó đi! Tùy cơ ứng biến, mày đã đối phó với biết bao nhiêu cô nàng rồi cơ mà! Giờ chỉ là một người thôi, việc gì phải suy nghĩ này nọ cho đau đầu cơ chứ!”

Thiên Long sau một hồi lẩm bẩm như thằng đần, cuối cùng tự kết luận nói với chính bản thân mình. Sau đó thì hắn lập tức biến mất tại chỗ, tiến vào trong không gian hệ thống mà xem tình hình ba cô nàng kia.

Bên trong hệ thống……

Thiên Long xuất hiện ngay trước căn biệt thự, sau đó thì ngó nghiêng xem ba cô nàng kia đâu rồi. Đến khi nhìn về phía cái sân trống trong khu vườn thì Thiên Long trợn mắt mà nói

“Nà ní đờ phắc??”

xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx

Chương này do ta lấy điện thoại con em nó để quên ở nhà mà viết được, nên là chưa có cumback chính thức.

Với lại qua Tết có cumback thì ta không chắc sẽ ra chương đều như cũ được. Dạo này gặp rất nhiều vấn đề gia đình nên là rất chán nản, không có tâm trạng viết lách gì cả.

Vậy nên là khi nào có chương thì ta đăng, chưa có thì thúc giục cũng chả có tác dụng đâu.