Quỷ Vương Hay Là Dâm Đế? – Chương 26 Tuyệt Kỹ – Thông Mông Công! – Botruyen
  •  Avatar
  • 19 lượt xem
  • 2 năm trước

Quỷ Vương Hay Là Dâm Đế? - Chương 26 Tuyệt Kỹ - Thông Mông Công!

Mặc kệ cho Long Chấn Khiên và Chư Thiên Phúc vẫn đang đánh nhau “Ầm Ầm” ở không xa là mấy. Lý Tiểu Thiên vẫn đang ký giao ước (chỵch) với cô gái khù khờ, dễ bị lừa.

Lúc này, cô gái đang đứng chống tay mà quay mặt vô vách tường, còn Lý Tiểu Thiên thì đang ở sau lưng của cô, hai người hiện đang kết nối với nhau, hắn ngã người lên lưng của cô mà thò tay bóp lấy cặp vú to, hắn vừa nắc vừa bóp vú sung sướng còn gì bằng.

“Ưh Ưh……..chủ nhân……..việc ký giao ước này sắp xong chưa vậy?……Ưh Ưh…….tôi sắp không chịu nổi được nữa rồi…….Ưh Ưh……” Cô gái hình như là sắp lên đỉnh nên nói.

“Ùm, tôi cũng sắp ra rồi……..Ah Ah……” Lý Tiểu Thiên không bóp vú cô gái nữa, hắn vịn lấy hông của cô mà ra sức nắc thật mạnh.

Bót! Quá bót! Nãy giờ mình đóng dồn dập như vậy mà nó vẫn còn bót như thế này sao hả?.

“Ah Ah……..Ah Ahh! Tôi raaaaaa!”.

Lý Tiểu Thiên đã ra, hắn tiếp tục bắn tinh dịch vào bên trong âm hộ của cô gái, định rút cu ra thì tự nhiên cái âm hộ nó co thắt chặt lại không cho thằng nhỏ thoát ra ngoài.

“Um?……cô tự dưng………” Lý Tiểu Thiên cũng hơi giật mình nói, khi hắn đưa mắt lên nhìn cô gái thì hắn thấy cô đang run rẩy, cả người cô đều giật giật mấy phát như bị điện giật vậy.

Bỗng Lý Tiểu Thiên cảm nhận được một dòng nước ấm vừa mới được chảy qua cu của hắn. Vâng, chính xác là cô gái vừa mới ra.

Hô, chỵch con hàng này cũng sướng cu phết nhỉ? Sau này, phải luyện tập thêm cho cô ta mới được.

Mấy phút sau, cuối cùng Lý Tiểu Thiên cũng rút được thằng em của hắn ra khỏi cái âm hộ cực kỳ bót của cô gái, hắn ôm lấy cô rồi hun hít như một cặp tình nhân vừa mới làm tình xong.

“Sau này, cô sẽ là người của tôi cho nên cô cứ gọi tôi là chủ nhân, xưng em nghe chưa? Còn tôi sẽ xưng ta và gọi cô bằng em, đồng ý không?” Lý Tiểu Thiên bóp nhẹ một bên vú của cô gái rồi nói.

“Đồng ý ạ, thưa chủ nhân”.

Đúng ngay lúc này, một vòng tròn phép thuật màu tím xuất hiện ở trên cổ tay của hai người, chứng minh rằng là đã ký giao ước thành công.

“Ôi chủ nhân, chúng ta ký giao ước thành công rồi” cô gái vui mừng nói.

“Ùm, vậy sau này hợp tác vui vẻ nhé♡” Lý Tiểu Thiên tiến tới hun vào môi của cô gái một cái.

“Chủ nhân? Không phải là ký giao ước thành công rồi à? Mà sao ngài còn làm vậy với em?” cô gái nghi ngờ hỏi.

“Em ngốc lắm, cái này là ta thích em nên mới làm vậy à, còn nhiều thứ em cần phải học lắm”.

“Ai thích nhau thì đều phải làm chuyện lúc nãy à?”.

“Ùm, chuẩn không cần chỉnh, mà hình như là em vẫn chưa có tên nhỉ? Vậy thì để ta đặt cho em một cái tên nha, ta họ Lý thì em cũng mang họ Lý, gọi là Lý Tiểu Linh đi à”.

“Lý Tiểu Linh? Vậy sau này, tên của em sẽ là Lý Tiểu Linh ạ”.

“Ùm, em ngoan thế, cho ta bóp vú cái coi”.

“Không cho à”.

Hai người chuyển sang chơi trò rượt bắt, Lý Tiểu Linh vẫn không thoát khỏi đôi bàn tay của Lý Tiểu Thiên, thế là cô bị hắn sờ, bóp, mút vú của cô các kiểu.

Ầm Ầm Ầm.

Lại nữa, được rồi lão tử sẽ ra đó chơi với hai tên quái vật tụi bây vậy.

Lý Tiểu Thiên dừng lại không giở trò đồi bại với Lý Tiểu Linh nữa, hắn muốn cô vào lại Thôn Phệ Nhẫn để cho an toàn nhưng cô không chịu, cô muốn ở ngoài này lâu thêm chút nữa, hắn cũng phải bó tay với cô, hắn mặc lại đồ của mình rồi ra ngoài kiếm một bộ quần áo cho cô, ai lại để một người đẹp như thế này khỏa thân mà chạy long nhong ngoài đường.

Lý Tiểu Thiên chỉ có kiếm được vài bộ vest đen của mấy tên đàn em đã chết, thôi thì đưa cho Lý Tiểu Linh mặc tạm vậy, có một bộ vest đen hơi chật liền bị cặp vú siêu to của cô phá tung từng hột nút khiến nó rách te tua, hắn nhìn mà không nhịn được cười, cũng may là có một bộ vest đen phù hợp cho cô, không rộng cũng không chật, nó cũng đã dính vài vệt máu rồi.

Xong xuôi mọi việc, Lý Tiểu Thiên dẫn Lý Tiểu Linh tới nơi mà hai tên quái vật kia đang đánh nhau. Dọc đường đi, cô chỉ hắn cách dùng Thôn Phệ Nhẵn, sẵn tiện có mấy cái xác của mấy tên đàn em thế là hắn thử luôn chứ để nó nguội.

Y như theo hướng dẫn của Lý Tiểu Linh, Lý Tiểu Thiên đặt tay có đeo Thôn Phệ Nhẫn lên xác của một cái đàn em rồi niệm khẩu quyết. Ngay lập tức, cái xác đó bị Thôn Phệ Nhẫn nuốt vào bên trong, không chừa lại một giấu vết nào hết, cứ như là cái xác bị bốc hơi đi vậy.

“Chủ nhân, trong người thấy sao?” Lý Tiểu Linh muốn biết công hiệu của Thôn Phệ Nhẫn nên hỏi.

“Ủa, bình thường! Ta không có cảm thấy là mình mạnh hơn một chút nào cả?” Lý Tiểu Thiên cũng thắc mắc hỏi.

“À, chắc là do tên đó yếu quá, cho nên Thôn Phệ Nhẫn chả buồn mà tăng thực lực cho chủ nhân ạ” Lý Tiểu Linh giải thích.

“Cái nhẫn này, còn kén cá chọn canh à”.

Không nói chuyện phiếm nữa, Lý Tiểu Thiên cùng Lý Tiểu Linh đi tới phòng lớn, hắn lại tìm chỗ núp tiếp để quan sát tình hình.

Ở trong phòng lớn, Long Chấn Khiên và Chư Thiên Phúc vẫn đang đối chiến giữa kẻ thủ và người công. Kẻ thù bây lại là Chư Thiên Phúc, hắn vẫn còn mặc chiếc áo giáp sắt ở trên người. Còn người công là Long Chấn Khiên, hắn đang múa cây thanh Long đao một cách điêu luyện, vì hắn có vũ khí dài ở trong tay cho nên Chư Thiên Phúc rất khó tiếp cận để phản công lại.

Rất nhanh, Chư Thiên Phúc bị Long Chấn Khiên dồn vào góc, tình huống bây giờ của Chư Thiên Phúc chỉ có duy nhất là tấn công Long Chấn Khiên để tìm lối thoát. Khoảng cách giữa hai người đủ cho Chư Thiên Phúc tung ra “Thiết Phong Quyền!”.

“Nộ Long Trảm!” Long Chấn Khiên dùng đại chiêu ra chặn Thiết Phong Quyền của Chư Thiên Phúc.

Ầmmmmmmm!.

Thiết Phong Quyền không đú lại được với Nộ Long Trảm, Chư Thiên Phúc ăn một nữa sát thương từ đại chiêu của Long Chấn Khiên, mồm hắn hộc máu lộ ra đầy sơ hở. Chớp lấy thời cơ, Long Chấn Khiên dùng cây thanh Long đao mà đập Chư Thiên Phúc vào tường.

Chư Thiên Phúc bị Long Chấn Khiên ép góc mà đánh đập như con ghẻ, hắn bây giờ chỉ có nước mà phòng thủ thôi.

Long Chấn Khiên vẻ mặt hí hửng, vừa đập Chư Thiên Phúc vừa nói “Chết nè! Chết nè!”, hắn đâu có biết là hiện đang có người chuẩn bị móc lốp hắn.

Lý Tiểu Thiên nhặt lên một khẩu súng lục rồi đưa cho Lý Tiểu Linh để phòng thân, hắn kêu cô cứ đứng đấy núp mà chờ hắn.

“Chủ nhân, ngài nhớ cẩn thận nha” Lý Tiểu Linh lo lắng nói.

“Ùm, ta biết rồi” Lý Tiểu Thiên nói xong thì liền thi triển Quỷ Bộ rồi phóng tới chỗ Long Chấn Khiên, trong tay của hắn là một thanh katana nhắm kĩ chuẩn bị cho Long Chấn Khiên ăn một nhát chém thì.

Keng!.

Long Chấn Khiên cảm nhận được có nguy hiểm ở sau lưng, hằn liền dùng cây thanh Long đao đưa ra sau xem thử, kết quả là Lý Tiểu Thiên chém trúng cây thanh Long đao của hắn.

“Thì ra là mè! Dám cắn lén bố mè à?!” Long Chấn Khiên quay người lại tức giận nói, hắn đã quên là Chư Thiên Phúc cũng đang ở sau lưng hắn.

Chư Thiên Phúc nhân lấy cơ hội trời cho này mà móc lốp Long Chấn Khiên, hắn chấp tay lại rồi dùng 4 ngón tay (ngón trỏ và ngón giữa) nhắm ngay lỗ đít của Long Chấn Khiên mà tấn công tới, hắn hô lên “Móc Lốp – Tuyệt Kỹ Thông Mông Công!”.