Phong Lưu Đạo – Chương 1 Mở Đầu – Botruyen
  •  Avatar
  • 46 lượt xem
  • 2 năm trước

Phong Lưu Đạo - Chương 1 Mở Đầu

Cảnh Giới:

Luyện khí

Trúc cơ

Kết đan

Nguyên anh

Phong Thần

Phá giới

Thiên Nhân – Thiên Ma

Song Tử – Song Quỷ

Bán tiên – Ngụy ma

Chân tiên – Chân ma

Tiên Vương – Ma Vương

Tiên Quân – Ma Quân

Tiên Thánh – Ma thần

Tiên Đế – Ma tôn

Đạo cảnh tiểu/trung/đại cực vị

Nguyên cảnh

…………………………………………

Hàn Phong là một cô nhi. Hắn được sư phụ nhặt được trong một chuyến lịch lãm của người. Mười mấy năm nay, hắn chỉ quanh quẩn trên đỉnh Ngọc Phong sơn, làm bạn với sư phụ và dã thú, sống một cuộc sống vô ưu vô lo, hoàn toàn không biết một chút gì về thế giới con người.

Sư phụ của Hàn Phong – Thanh Thủy, nhìn bề ngoài dường như mới chỉ tròn mười tám tuổi. Nếu trên đời có thiên tiên, vậy thì nàng chính là ví dụ chính xác nhất. Thân hình của nàng tựa như hội tụ tất cả tinh hoa đất trời. Mái tóc dài đen bóng hững hờ buộc sau lưng, xoã xuống kiều đồn đầy đặn, vòng eo tinh tế uốn lượn mờ ảo sau lớp xiêm y mỏng manh. Phía trên nữa, đôi nhũ hoa cao vút ẩn hiện chực chờ bung ra khỏi ngực áo, nếu để nam nhân trong thiên hạ nhìn thấy, có thể làm cho chúng điên cuồng từ bỏ tất cả mà truy cầu. Đôi mắt nàng tựa ánh sao trên trời, ánh lên nét quyến rũ khôn cùng, khiến tâm thần như lạc vào trong đó…

Tất cả điều này, chỉ Hàn Phong là được thưởng thức…

“Hàn Phong, tên tiểu tử nhà ngươi trốn đâu rồi!”

Hôm nay chính là ngày Hàn Phong tròn 16 tuổi, Theo như sư phụ nói, sẽ là một lần quán đỉnh cuối cùng, sau đó sẽ cho hắn xuất sơn lịch lãm.

Quán đỉnh chính là điều Hàn Phong sợ hãi nhất, lần này lại là lần cuối, chắc chắn là càng thêm kinh khủng. Vậy nên ngay từ sáng sớm, hắn đã trốn ra sau núi hòng tránh nạn.

Thanh Thủy cũng rất bất đắc. Nàng khẽ thở dài, vươn ngọc thủ thon mịn lên vuốt nhẹ mi tâm, miệng nhẩm khẽ khẩu quyết.

Hình ảnh Hàn Phong đang nghịch bùn đất phía sau núi lập tức hiện lên trong tâm thần nàng. Có chút dở khóc dở cười, Thanh Thủy khẽ nhún chân, chớp mắt sau nàng đã đứng phía sau núi cạnh tên tiểu tử kia.

Hàn phong đang cật lực đào một cái động phủ, hắn ý đồ trốn vào trong đó, đợi ngày mai tới mới trở về, thậm chí cả lương khô cũng đã chuẩn bị rồi.

Theo một tiếng xé gió sau lưng truyền tới, Hàn Phong giật mình quay đầu, bất chợt thấy Thanh Thủy đã đứng sau lưng mình. Hắn có chút không thể khống chế mà ngã xuống.

Khoảng cách hai người có chút gần. Thanh Thủy lại đứng ngược sáng, nắng sớm xuyên qua kẽ lá chiếu trên người nàng, làm lớp y phục mỏng manh tựa như trong suốt. Nhất thời làm lộ ra những đường cong mê người.

Hàn Phong đưa mắt lướt trên khuôn mặt tuyệt mỹ của sư phụ, không tự chủ được mà quét xuống dưới. Ở cự li này, hắn có thể thấy rõ mồn một đôi nhũ hoa khổng lồ kia khẽ lay động theo từng nhịp thở của sư phụ, điểm trên đó là hai hạt đậu nho nhỏ. Bên dưới, vòng eo nhỏ nhắn của sư phụ khẽ đung đưa như thôi miên, dẫn dắt Hàn Phong nhìn xuống phía dưới nữa.

Một vùng tam giác đen nhánh ẩn hiện sau lớp y phục mỏng manh, gió núi nhẹ thổi qua, làm y phục có chút bó sát vào thân hình, lộ ra hai múi…. ( Các ngươi nghĩ là cái gì:j) Hàn Phong thậm chí có chút ảo giác, hạ thân sư phụ mình dường như… Hơi ướt?

Hắn khẽ nuốt nước bọt, trong đầu quay mòng mong không suy nghĩ được điều gì nữa. Một cảm giác căng tức trong người bỗng dưng xuất hiện nhất là hạ thân của hắn, cảm khác như sắp bùng nổ tới nơi. Cảm giác này, chỉ hai năm gần đây khi tiếp xúc với sư phụ mới xuất hiện. Nó làm Hàn Phong cực kì khó chịu.

Thanh Thủy nhếch mép nhìn đồ đệ, thu tất cả biểu hiện của hắn vào trong đáy mắt. Nàng bước tới một bước, cúi đầu xuống sát bên Hàn Phong.

Trước mặt Hàn Phong lúc này là đôi nhũ hoa lồ lộ trong khe áo, căng tròn mọng nước. Hắn có thể thấy rõ ràng trên hai ngọn núi là núm thịt săn chắc của sư phụ, một mùi hương quen thuộc xộc vào mũi hắn, càng làm hạ thân hắn thêm điên cuồng.

Thanh Thủy thổi một hơi lan xạ vào mặt Hàn Phong, rồi ghé vào tai hắn, cắn nhẹ, thỏ thẻ:

” Hức, trốn đi! ”

Động tác này trực tiếp làm máu huyết Hàn Phong sôi trào lên. Hạ thân tích tụ thứ gì đó, chuẩn bị phóng ra.

Đúng lúc hắn không thể khống chế nữa, Thanh Thủy nhanh tay điểm một điểm vào sườn trái hắn, nhất thời Hàn Phong như quả bóng xì hơi, tâm trạng hơi bình ổn lại, côn th*t bên dưới cũng hạ hoả đi, dần xìu xuống.

Hàn Phong thở ra một ngụm mệt nhọc, toàn thâm đẫm mồ hôi tựa như bị rút hết sức lực. Hắn có chút suy yếu ngã vào lòng sư phụ.

Thanh Thủy cười nhếch mép, xốc vai hắn lên, ôm vào lòng. Hàn Phong cũng dứt khoát ôm chặt lấy sư phụ. Hắn tuy mới mười sáu nhưng đã rất cao lớn, so với sư phụ mảnh khảnh, nhìn thật tương phản. Khuôn mặt hắn cũng thừa cơ rúc vào đôi nhũ hoa kia mà hung hăng hít một ngụm, hạ thân vừa hạ nhiệt lại ngỏng lên, thế nhưng không bùng nổ nữa.

“Ư… Ư…”

Cảm nhận côn th*t của đệ tử cạ vào nơi nhạy cảm, Thanh Thủy cũng loạng choạng xuýt ngã, mắng thầm một câu rồi mới nhún nhẹ, chớp mắt sau đã xuất hiện trên tế đàn cao nhất Ngọc Phong sơn.

Đừng trước mắt hai ngươi lúc này là bồn thủy chứa đầy dịch thể, ánh lên ánh sáng bảy màu. Từng làn khói nhẹ khẽ phiêu phù lên, làm cả khoảng sân tựa như tiên cảnh.

Hàn Phong rụt mắt nhìn bồn thủy. Mười sáu năm nay, không ngày nào là hắn không ngừng sợ hãi. Cái gọi là Quán Đỉnh, chính là sư phụ dùng linh lực thúc đẩy, quán luyện dược vật cải tạo thân thể hắn, quá trình này, quả thực đau nhức đến phát điên.

Thanh Thủy cũng có chút đau xót xa xôi nhìn Hàn Phong. Nhẹ giọng nói.

“Tiểu tử, đây là lần quán đỉnh cuối cùng, sau này ngươi muốn, cũng không thể mỗi ngày đều thực hiện nữa.”

Hàn Phong trầm mặc, hắn trốn tránh đã không là vì đau đớn. Đau đớn này hắn đã quen thuộc mười mấy năm nay. Hắn trốn tránh chính là lo sợ lời kia của sư phụ. Sau khi quán đỉnh lần cuối, sẽ phái hắn xuất sơn ra ngoài lịch lãm mười năm. Điều đó đồng nghĩa với việc, hắn phải xa sư phụ mười năm.

Bởi vì, sư phụ hắn sẽ không bao giờ xuất sơn.

Thanh Thủy dường như cũng hiểu tâm trạng đồ đệ, nhưng nét quyết tâm trong mắt không giảm. Hùng ưng không bay lượn trên bầu trời, thì mãi chỉ là con chim non mà thôi.

“Hàn Phong, bắt đầu đi”

Hàn Phong cũng không do dự nữa. Kế hoạch của sư môn hắn, không thể vì hai thầy trò mà hủy hoại được.

Hắn nhẹ nhàng cởi bỏ xiêm y. Dưới ánh mặt trời, thân thể hắn cao lớn hiện ra. Mười sáu tuổi, hắn đã cao tới hơn trượng ( tầm 1m8, tác giả người Việt, dùng đơn vị đo lường Việt cổ) cơ bắp toàn thân cứng rắn, nhất là khúc côn th*t kia càng là uy mãnh võ dũng, bấy giờ đã ngẩng cao đầu hung tợn nhìn trời:))~

Thanh Thủy cũng có chút đỏ mặt nhìn đệ tử. Hài tử này theo hắn quan sát lớn lên, tưởng như quen thuộc. Thế nhưng hôm nay bất chợt lạ lẫm vô cùng.

Nàng tránh mắt nhìn côn th*t kia, ngón tay lóng lánh ánh sáng bảy màu điểm liên tiếp lên thân thể Hàn Phong. Sau đó nhấc bổng hắn lên, thả vào bồn thủy.

Hàn Phong nhắm nghiền hai mắt, hai tay bấm quyết, điên cuồng hấp thu dược lực. Quá trình này thi thoảng Thanh Thủy sẽ điểm lên thân thể hắn, giúp hắn hấp thu dược lực tối đa.

Lần quán đỉnh này là tập hợp tất cả dược liệu trong sơn môn. Mức độ nồng đậm hơn xa quá khứ. Mắt thường có thể thấy da thịt toàn thân Hàn Phong đỏ bừng lên, lỗ chân lông tiết ra khói trắng. Mí mắt hắn lại càng run rẩy kịch liệt, hiển nhiên là đau đớn cực độ. Thế nhưng hắn cũng không hề hé môi rên rỉ một câu.

Thanh Thủy cũng hơi đau lòng nhìn đồ đệ, lại đỏ mặt khi nghĩ tới chuyện sắp tới.

Cho tới hai canh giờ sau, ánh sáng bảy màu trong bồn đã nhạt đi rất nhiều. Khói trắng trên thân thể Hàn Phong cũng bớt lại.

Thanh Thủy cắn môi, ánh mắt mê li nhìn đồ đệ. Nàng đưa tay lên ngực bấm cúc, nhất thời xiêm y mỏng manh không còn khống chế trượt dài trên da nàng rơi xuống đất.

Thân hình nàng đã hoàn toàn bạo lộ. Dưới ảnh mặt trời, từng tia nắng chiếu lên cơ thể tựa như ngọc ngà. Nếu có nam nhân nào nhìn thấy, chắc chắn sẽ vì vẻ đẹp này mà hồn bay phách lạc.

Hàn Phong lúc này đột nhiên mở mắt, hai đồng tử ngơ ngác nhìn sư phụ. Khói trắng vừa tan hết lại từ đỉnh đầu hắn bốc lên, lần này không phải do luyện công, mà là do quá kích thích. côn th*t dưới hạ thân điên cuồng biến lớn, đạt đến một mức độ trước nay chưa từng có. Hai mắt hắn đã đỏ ngầu, thở hồng hộc nhìn sư phụ. Đây cơ bản là ánh mắt của dã thú nhìn con mồi. Hắn đã mất đi thần trí. Chỉ còn dục vọng trong đầu.

Thanh Thủy cắn môi nhìn đồ đệ, cái lưỡi liếm mép đầy nhục dục, lại bày ra một tư thế kiều mị mà quyến rũ. Phối hợp với thân hình nóng bỏng của nàng, quả thật là liều thuốc kích dục mạnh nhất thế gian.

Thế nhưng trong đầu nàng cũng ầm ầm gào thét

“Hàn Phong, mau tỉnh lại. Đây là bước cuối cùng. Ngươi mau tỉnh lại!”

Thế nhưng, nàng không thể không ngừng bày ra tư thái ấy.

Hàng Phong điên cuồng, đây là lần điên cuồng nhất trong mười sáu năm qua của hắn. Từ trước tới nay, hắn chưa bao giờ thật sự được nhìn thân hình sư phụ, tất cả chỉ là nửa kín nửa hở, loáng thoáng lướt qua. Điều đó đã làm hắn không thể chịu nổi rồi. Vậy mà hôm nay, trước mặt hắn là sư phụ đang bày ra tư thế khiêu khích chưa từng thấy. Làm máu huyết hắn sôi trào.

Hàn Phong rồ lên, đưa tay định tóm lấy vưu vật trước mặt mà hành hạ chà đạp thoả thích.

Hai tay hắn chộp về hướng nhũ hoa kia.

“Xẹt!”

Đúng lúc ngón tay hắn chuẩn bị chạm tới núm thịt khiêu khích kia, trong đầu hắn chợt đánh ầm một cái. Một luồng hàn khí chạy dọc sống lưng Hàn Phong, làm hắn hơi thanh tỉnh.

“Không đúng! Sư phụ chưa bao giờ có hành động này, cũng chưa bao giờ ta điên cuồng đến vậy!?”

Hàn Phong đã hơi thanh tỉnh, hắn nhíu mày suy xét:

“Không đúng, đây là khảo nghiệm quán đỉnh cuối cùng!”

Đỏ ngầu trong hai mắt Hàn Phong chợt biến mất hoàn toàn, thay vào đó là tinh khiết cực độ. Hắn thu tay lại, đứng thằng nhìn sư phụ.

Thanh Thủy bấy giờ mới thở phào một hơi, kích động nhìn đệ tử, lại pha lẫn chút u oán.

“Tiểu tử không tệ, không uổng công sức của chúng ta mấy mươi năm qua. Có định lực được như vậy, ngươi cũng đã có thể làm cho ta an tâm phần nào!”

Nàng không vui mừng sao được. Công pháp của sư môn chính là “Thánh Dục Quyết”, chính là ngự trên toàn bộ dục niệm thế gian. Nếu như người tu “Thánh Dục Quyết” không thể không chế dục niệm bản thân, vậy làm sao ngự trên vạn dục? Coi như tu luyện thất bại, sẽ có một ngày dục hoả đốt thân mà hình thần câu diệt.

Đệ tử này của nàng, thật không làm nàng thất vọng.

Thế nhưng ngay sau đó, Thanh Thủy lại lườm khẽ Hàn Phong mà sẵng giọng quát:

” Tiểu tử, chẳng lẽ bổn toạ không có đủ sức hút sao?”

Đồng thời, nàng đưa tay quệt nhẹ lên ngực mình, để lại một vệt đỏ khiêu khích.

Động tác này trực tiếp làm dục hoả trong mắt Hàn Phong vừa mới tắt lại bùng lên, thế nhưng dục hoả này đã ổn định rất nhiều.

Hắn cười tà một cái, hai tay vươn ra nhấc bổng sư phụ vào bồn thủy.

” A… Ư…”

Thanh Thủy không kịp đề phòng, nhất thời bị hắn kéo vào bồn thủy.

Những giọt nước lóng lánh bắn lên da thịt Thanh Thủy, ánh sáng khúc xạ vào lại càng làm cho vẻ kiều mỵ thêm phầm hư ảo.

Hai người nhìn nhau, Thanh Thủy chợt đỏ mặt cúi xuống. Nàng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật như thế với đồ đệ, ngửi mùi hương nam tử của hắn, nhất là ác long dưới háng kia đã cọ vào hạ thể của nàng, làm nàng vô lực mềm nhũn toàn thân, ngã vào lòng Hàn Phong. Cái lưỡi đưa ra, liếm nhẹ lên đầu ti hắn mà rên rỉ không rõ.

Hàn Phong lúc này cũng bị kích thích cực độ. Hắn không ngờ sư tôn còn có một mặt như vậy, trước giờ hoàn toàn là hắn bị động. Không ngờ trải qua quán đỉnh hôm nay, sư phụ lại lộ ra nét yếu đuối này.