Học Trưởng Em Thích Anh – Ngủ – Botruyen

Học Trưởng Em Thích Anh - Ngủ

Nhan Lưu Lệ đi qua. Bốn người sau cửa thở phào nhẹ nhõm. Thương Như Tuyết mở cửa, bốn người đi ra bên ngoài ký túc xá.
Bên ngoài, trời bây giờ đã bắt đầu tối, những ngôi sao xa lấp lóa trên bầu trời, ba cô gái đi giữa hàng cây.
Băng Tâm:” Gần đến nơi rồi Như Tuyết.”
…. Không ai nói gì.
Ba cô gái:”…”
Khả Vi:” Đừng nói là cậu ta đi lạc đó.”
Tiểu Hy:”Đúng vậy.” Ba cô gái nhìn nhau.
Khả Vi:” A ..A..A! Thế mà cũng đi lạc.”
Tiểu Hy:”Cô ta sinh ra là bẩm sinh ngốc hay là cậu ta vốn là thánh lạc đường trong truyền thuyết.”
Băng Tâm:” Đi tìm cậu ấy đi.”Trên cây, một bóng của một cô gái thấp thoáng.
Nhan Lưu Lệ:”Không hổ danh là nữ chính của nơi này. Haizz. Cuộc gặp gỡ định mệnh của nam nữ chính là đây. Trời hôm nay thật đẹp, thật thích hợp để giết người a.”
Ở nơi nào đó,cảnh khiến mấy đám FA ghét nhất đang diễn ra.
Như Tuyết:”Anh .. anh buông tôi ra.” Người con trai cứ dụi dụi vào cô, ngậm lấy đôi môi anh đào nhỏ xinh xắn của cô. Cơ thể cô mềm nhũn sắp trượt xuống đất.
Người con trai:” Cô gái … cho tôi đi,.”
Như Tuyết:” Không ..a…ừm…a..”Tiếng rên rỉ của cô gái bắt đầu vang vọng.
Tạch..tạch.. Máu
Người con trai:”?”
Bạch Tuấn Duật:”Lần đầu sao.”
Như Tuyết:” Ừm..Anh thả tôi ra.” Tiếng khóc của cô như tăng thêm khoái cảm trong người Bạch Tuấn Duật.
Bạch Tuấn Duật:”Cho tôi lần đầu của em. Tôi sẽ chịu trách nhiệm.”Anh bắt đầu chuyển động, cô gái bắt đầu rên rỉ. Hai người thở dốc. Một đêm đầy sắc xuân bắt đầu.
Còn người gây ra chuyện này thì….
Nhan Lưu Lệ:” Hừ ngu ngốc mới có mấy người mà cũng dám tới gặp ta.” Đám người dưới chân cô không một người nào còn hơi thở. Máu chảy từ những người này tạo thành một dòng suối nhỏ.Giữa màn đêm bóng cô trơ trọi một mình, tưởng chừng lẻ loi cô độc. Nhưng ai ngờ rằng cô đang…bấm điện thoại chơi trò Pikachu.
Ngày hôm sau, khi Như Tuyết tỉnh dậy, ánh sáng nhẹ nhàng… nhẹ ha ha trưa rồi nhẹ gì nữa nữa xuyên qua màn che cửa lộ nửa lưng cô. Một chàng trai đeo kính đi vào. Hơi thở trên người anh rất ấm áp tựa ánh ban mai.
Bạch Tuấn Duật:” Ồ! Em dậy rồi!”
Như Tuyết:” Anh..anh..”
Bạch Tuấn Duật:”Tên tôi là Bạch Tuấn Duật. Người sẽ chịu trách nhiệm nửa quãng đời đường còn lại của em.” Gió thổi qua khe cửa len lách vào căn phòng, hoa anh đào rơi xào xạc ở bên ngoài. Lời nói của anh làm trái tim em như mất một nhịp. Thời gian giờ đay như ngừng lại chỉ có anh và em. Chính lời nói đó sẽ bắt đầu một mối tình ngọt ngào pha chút chua chát, cay đắng của đòi người.
Ngọc Y Thần nhẹ phất chiếc quạt trong tay, nói:” Mới sang sớm tinh mơ ngài đã dẫn ta đi xem vợ chồng nhà người ta ân ái, ngài có mắc bệnh cuồng phim con heo không?”
Nhan Lưu Lệ:” Ta còn chưa xem bọn họ làm tình đâu. Mà giờ này cũng chiều rồi. Thôi cũng đúng văn thơ của Y Thần đây rất tốt sao có thể so với người thất học như ta được chứ. Haizz…Thật là đau lòng quá đi mà.”
Ngọc Y Thần:” Ngài thôi mẹ nó đi. Có mà đang chửi ta không biết xem giờ thì có.”
Nhan Lưu Lệ:” Đấy là ngươi tự nhận nha.”
Ngọc Y Thần:” Ha..ha..” Một nụ cười không thể diễn tả được hết cảm xúc trong lòng.
Ngọc Y Thần:”Ngài bao giờ định về.”
Nhan Lưu Lệ:” Còn lâu.”
Ngọc Y Thần:”Ngài hkông sợ chồng ngài lấy vợ hkác sao?”
Nhan Lưu Lệ:”Phải xem hắn có bản lĩnh hay không.”
Ngọc Y Thần:” Ha..ha..Vẫn là ngài.”
——————
“Hơi thở trên người anh rất ấm áp tựa ánh ban mai. ”
Nhan Lưu Lệ chửi: “ Mẹ! Nhẹ nhàng, đây được gọi là phân biệt chủng tộc. Nam chính lúc nào mà chẳng đối với nữ chính nhẹ nhàng. Hừ sau này nộ con người thật thì lại bắt đầu các thể loại lời xin lỗi hay anh thế này thế nọ… Vứt, vứt hết con người thật không lôi ra mẹ luôn đi còn đợi đến sau này.” (Thật ra cô mà chả thế!)
*Tối đêm mà nữ chính và nam chính cùng nhau “bạch..bạch..” là một tay Nhan Lưu Lệ làm ra. Nhan Lưu Lệ vốn là một thiên tài độc học. Về phần xuân dược, đới với cô mà nói thì chỉ là chuyện dễ như ăn bánh, hay giết người mà thôi. Xuân dược mà cô chế tạo ra đã vượt qua mức ngưỡng của con người từ rất lâu rồi.( Vốn dĩ cô không phải người.).Cô trong câu chuyện này một vai ác những cô mà đi theo kịch bản. Nằm mơ giữa ban ngày.
Nhan Lưu Lẹ đã hạ dược Bạch Tuấn Dật qua không khí theo làn gió,chỉ cần xác địch chiều gió, mục tiêu đang ở đâu là được.
Còn theo ban đầu là nữ chhính gặp nam chính ở thư viện khi vừa xin lỗi Thương Minh Dạ. Anh xuất hiện một cách âm áp, làm trái tim cô mất một nhịp. Từ đó cô biết cô yêu anh từ cái nhìn đầu tiên và bắt đầu theo đuổi anh. Hai người trải qua những mật ngọt, đôi khi ghen tuông, cãi nhau của những cặp đôi.