Hành Trình Bất Tận – Chương 87: Cứu người – Botruyen

Hành Trình Bất Tận - Chương 87: Cứu người

Cảnh sát bật chế độ phóng to cận cảnh màn hình, báo ngay cho đồng đội và tôi:

– Phát hiện có bốn xe màu bã trầu đang ở các tuyến đường khác nhau, BMW chạy trêи đường cao tốc, PJA chạy trêи quốc lộ 1B, Kaisers đang vào trung tâm thành phố, Queen chạy đến khu công nghiệp nhà máy.

Nữ cảnh sát điều thêm lực lượng truy bắt các xe tình nghi. Tôi lầm bầm chửi đám lề mề, chuyển thân chạy đến đường cao tốc, luồn lách nhanh như điện qua dòng xe cộ ken dày đường, tôi lao ra đầu oto khiến tài xế hốt hoảng phanh gấp, gã ngó đầu ngoạc mồm chửi tôi:

– Tổ sư thằng ôn con…

Tôi chỉ thẳng mặt gã và quát lớn:

– Dừng xe cho tao kiểm tra!

Gã tài xế không tin nổi thằng nhóc bố láo mức này, tự nhiên nó chui từ đâu ra chặn đầu xe còn dám mày tao nạt nộ người lớn, gã trợn trụa chửi:

– ȶɦασ mẹ thằng oắt, bố đập chết cụ mày giờ!

Đám đông xung quanh tò mò ngừng lại xem. Tôi chạy đến hông xe:

– Mở cửa cho tao xem!

Gã tài xế bực tức xông tới táng vào đầu tôi, tôi lập tức điểm huyệt, gã sợ tái mặt trông tôi giật tung cửa. Tôi thấy chẳng có ai bên trong liền nghiến răng đập rầm vào xe:

– Mẹ kiếp, mất thời gian!

Tôi giải huyệt cho gã và chạy vụt đi ngay, gọi hỏi cảnh sát:

– Không phải xe trêи đường cao tốc. Bên phía mọi người thế nào?

Cảnh sát lần lượt báo ba xe còn lại cũng chẳng có ai ngoài tài xế. Tôi gào lên cái đéo gì thế, nữ cảnh sát nói có khi nào nhân chứng nhìn lầm không, tôi bảo hắn ta khẳng định chắc chắn, đếch thể có chuyện lầm lẫn được:

– Con mẹ nó, nếu không tìm thấy kịp thời, nạn nhân sẽ bị cưỡng hϊế͙p͙!

Nữ cảnh sát kêu tôi bình tĩnh suy xét vấn đề:

– Có lẽ vẫn còn một chiếc xe màu bã trầu nữa, bọn chúng đổi xe để tránh cảnh sát!

Tôi phủ nhận ngay:

– Cảnh sát luôn theo dõi từng chi tiết trêи màn hình, chúng nó đổi xe, các người phải biết chớ!

Nữ cảnh sát trầm ngâm một lát, tôi sốt ruột thúc giục, cô ta dè dặt nói:

– Chúng có thể lợi dụng điểm mù nào đó để che tầm camera bao quát.

Tôi lập tức hối thúc tìm ngay điểm mù, nữ cảnh sát bật chế độ phân tích kiến trúc và không gian thành phố, màn hình hiển thị các điểm mù rải rác khắp thành phố, tổ mổ băng video vội xem lại toàn bộ đoạn ghi hình thời gian xảy ra vụ án, mỗi video dài mấy phút khiến tôi như ngồi trêи đống lửa:

– Các người xem hết đống video đó, nạn nhân bị chúng nó hϊế͙p͙ chết con mẹ nó rồi!

Cảnh sát lo cho nạn nhân hơn bất kỳ ai, họ nghe tôi chửi bậy, máu nóng bốc hỏa lên đầu quát tháo ngược lại tôi:

– Cậu im miệng cho chúng tôi làm việc!

– Cậu lải nhải chỉ khiến mất tập trung!

Tôi giận dữ chửi nhau với cảnh sát ngay trêи đường phố, hy vọng dần tắt dưới tranh cãi gay gắt, tôi điên tiết vung tay toan đập tan điện thoại bỗng nghe nữ cảnh sát reo lên:

– Tìm thấy rồi!

Tôi vui mừng áp điện thoại vào tai nghe nữ cảnh sát nói:

– Bên trong con hẻm nhỏ ở khu ổ chuột xuất hiện xe màu xanh, người vô gia cư không thể có oto, chẳng ai lái xe vào đó ngoại trừ bọn tội phạm.

Tôi đếch rảnh nghe cô ta giải thích lý do mà hỏi xe đó đang ở đâu, nữ cảnh sát lệnh toàn đội:

– Tất cả chú ý, mục tiêu đổi sang xe King màu xanh, chúng đang ở bến cảng.

ȶɦασ mẹ, lũ này thích hϊế͙p͙ gái ngoài biển hả, tôi lổm bổm chửi thề và hỏi bến cảng ở phía nào, cảnh sát nói phía Đông thành phố, tôi lập tức phóng vụt về hướng đó.

***

Mấy phút trước, bọn bắt cóc lái xe vào đống hàng container xếp chồng lên nhau ở bến cảng, tên đồng bọn tóc mái lệch suốt đường đi bóp иɦũ ɦσα, hôn môi, sờ ɭ*и Sara và Lily, hắn vừa giở trò đồi bại vừa rêи thở từng tiếng khả ố:

– ȶɦασ mẹ, gái Tây đúng là cực phẩm, vượt xa mọi loại gái tao từng chơi, hai con điếm này mướt vãi, иɦũ ɦσα vừa vặn tay bóp đã vãi ɭ*и, ɭ*и đéo múp mà nhỏ như ɭ*и trẻ con ấy, mềm như da em bé, mượt như gái mới lớn, sướиɠ vãi… a… ȶɦασ mẹ nó… ɖâʍ thủy trào ướt tay tao rồi mày ơi… nước ɭ*и trong như sương, ngon ngọt vãi cả ɭ*и…

Tên lái xe nghe đồng bọn rêи rỉ tả gái ɖâʍ, ƈôи ȶɦịt bị kϊƈɦ thích liền cứng dựng trong quần, hắn bực mình chửi:

– Con mẹ mày, mày chơi cứ chơi, tả cái máu ɭ*и, dọc đường mày rêи rỉ khiến bố đéo tập trung lái xe được, may cuối cùng cũng đến nơi, thằng ɭ*и này đừng ȶɦασ nó, kẻo bị ép giá đó thằng mặt lồn!

Tên mái lệch đang dí ƈôи ȶɦịt sát vào háng Sara, khúc thịt thừa xấu xí sắp đâm vào ɭ*и, hắn bị đồng bọn hất đẩy, ngăn thằng hám gái hϊế͙p͙ ɖâʍ, nhưng tên lái xe lại tiếc rẻ nuốt nước bọt ừng ực:

– Mẹ kiếp, ngon vãi cả ɭ*и mà éo thể chơi, bυ” ɭ*и nó đỡ ghiền vậy!

Gã le lưỡi bυ” ɭ*и Sara vài phát, gã kia cười khẩy ɭϊếʍ bướm Lily, hai tên bυ” ɭ*и ɭϊếʍ bướm, bóp иɦũ ɦσα hai cô gái khiến các nàng rêи ư ư choàng tỉnh. Chúng không ngờ nạn nhân tỉnh sớm bèn rút dao dí vào cổ:

– Câm miệng, chúng mày dám la, tao giết!

Sara và Lily sợ hãi nén tiếng khóc ấm ức, xấu hổ khép đùi che ɭ*и, giơ tay chắn trước ngực, hai tên bắt cóc cười gian manh sờ má nạn nhân:

– He he… các em yên tâm, anh chỉ bυ” ɭ*и tí đỡ nghiện thôi, đếch hϊế͙p͙ đâu…

– Cơ mà sớm muộn các em cũng hưởng thụ cảm giác bị hãm hϊế͙p͙ vừa đau lại vừa sướиɠ thôi!

Sara và Lily chẳng hiểu chúng nói gì, hai nàng là cá nằm trêи thớt đếch dám hỏi và buộc phải nghe lời chúng. Đám bắt cóc để các nàng mặc quần áo chỉnh tề, tên mái lệch cuốn khăp phủ lên hai con dao dí vào hông các nàng, tên lái xe chạy oto đến nơi tàu du lịch neo đỗ. Sara và Lily thoáng thấy có đám người lên tàu, đi kèm mỗi cô gái là một gã đàn ông, đám gái khép nép gượng ép bước đi, bộ dạng lo sợ đó chứng minh họ là nạn nhân của bọn buôn người. Các cô khác vẫn tươi cười hớn hở mà không biết mình sắp thành gái điếm hoặc bị mổ nội tạng.

Sara và Lily sợ hãi bật khóc nức nở, tên mái lệch gằn giọng đe dọa, ép lau sạch nước mắt. Tên lái xe dừng ô tô, đồng bọn bắt nạn nhân đi cùng hắn lên tàu. Giao hàng rồi nhận tiền, lũ buôn người hí hửng trông tàu du lịch trót lọt rời bến cảng. Nữ cảnh sát quan sát nãy giờ liền hiểu ra vấn đề, nàng báo ngay cho tôi và đồng đội:

– Lũ khốn nạn, chúng là bọn buôn bán phụ nữ, tất cả cô gái trêи tàu du lịch đều là nạn nhân.

Cảnh sát và tôi đến cảng đúng lúc bọn buôn phụ nữ cười hề hề chuồn khỏi hiện trường, hai tên bắt cóc mới quành xe liền bị cảnh sát chặn đường, bọn kia cũng bị gô cổ hết. Công an liên lạc với đội cảnh sát biển để báo án, khốn nỗi cảnh sát biển bận chống hải tặc ở ngoài vịnh, không rảnh giúp đỡ, quanh bến cảng lúc này lại đếch có tàu thuyền, cảnh sát bất lực trông con tàu ra ngoài khơi xa.

Tôi không chịu bó tay mà lao xuống biển, thân thể lướt bay trêи mặt nước như giao long bơi thẳng đến con tàu. Tôi lặn xuống nước nhằm tránh gây tiếng động, bơi vòng qua hông tàu, ngước mắt tìm điểm bám nhưng thành tàu trơn nhẵn, tôi bèn dùng bí thuật thằn lằn leo tường, tứ chi bấu chặt vào thân tàu, cẩn thận trườn đến gần lan can, rướn đầu nhóng mắt coi xung quanh. Các cô gái đếch biết sắp thành nô ɭệ tình ɖu͙ƈ, xí xớn ăn chơi nhảy múa với bạn trai.

Nhất định lũ chó chết này là đồng bọn với đám buôn người, chúng lừa phỉnh gái đú lên tàu, tận tình đóng vai người yêu hôn иɦũ ɦσα sờ ɭ*и, mọi thứ chúng làm nhằm đối phó cảnh sát biển và tàu thuyền khác. Tàu đến điểm tập kết chuyển hàng hóa, chúng mới trở mặt. Lũ khốn, hôm nay tao sẽ thay trời hành đạo, tiêu diệt hết tụi bay. Nhưng chúng đú đởn với nhau mãi ở đây, tôi đếch thể lên tàu, tôi đang bực bội liền phát hiện một tên mở cửa khoang đi lên sàn, hắn khóa cửa, vươn vai đi hóng gió biển. Tôi quan sát một lượt rồi di chuyền về đuôi tàu. Bên này có sáu tên canh gác. Tôi tung người phi thân lên cao, cả đám há hốc mồm trợn tròn mắt nhòm tôi chòng chọc, chúng chưa kịp phản ứng, tôi hóa thành ánh chớp lao xẹt đến đánh gục năm tên trong nháy mắt, tên thứ sáu bị tôi bóp chặt cổ:

– Cấm la hét, cấm động đậy, tao hỏi gì, mày đáp nấy!

Hắn gật đầu lia lịa. Tôi khẽ nới lỏng tay nhưng vẫn kè sát trảo ngay họng, hắn liếc mắt liền nhận ra nếu giở trò, tôi sẽ bẻ gãy cổ, hắn liền răm rắp nghe lời.

– Chúng mày có bao nhiêu tên?

Hắn nói 30, tôi hỏi bắt bao nhiêu cô gái và giấu nạn nhân ở đâu, hắn nói 20, nạn nhân bị nhốt dưới hầm tàu. Tôi bắt hắn chỉ đường đến hầm và hỏi tụi bay xài vũ khí gì, hắn nói đàn em xài mã tấu và dao quắm, đại ca xài súng. Tôi không thể xác định hắn nói thật hay nói dối, nhưng vẫn phải hỏi để nắm bắt phần nào. Hắn xin tôi tha mạng, tôi đập ngất gã, vung hóa cốt chưởng biến cả sáu tên thành bộ xương, vận nội công nung chảy xương thành vũng nước. Hủy xác xong, tôi áp vào mạn tàu lần mò từng bước về phía cửa boong.

Mẹ kiếp, gái đú đang chịch nhau với trai, chúng nó s.εメ tập thể đủ mọi tư thế, chờ bọn mặt ɭ*и chơi nhau xong lăn ra sàn ngủ, tôi lao đến điểm huyệt tất cả, từ giờ đến tối, tôi không giải huyệt, lũ này đếch thể kêu cứu và động đậy, tôi tìm chìa khóa rồi vào khoang tàu. Lũ khốn còn 18 thằng mặt ɭ*и nữa, kẻ địch không phải đối thủ, nhưng chúng đang giam nạn nhân, các cô gái giờ thành con tin, tôi phải cẩn thận tránh sai lầm gây hậu quả nghiêm trọng. Tôi thầm nhủ và mò dọc theo vách tường, đi một quãng nghe có người trò chuyện:

– Mẹ kiếp, mấy con hàng đợt này ngon vãi ɭ*и, éo được xơi con nào, tức dái vãi con ƈôи ȶɦịt.

Mấy tên đứng gần hắn cười khục:

– Đéo mẹ mày, thư ký dành cho sếp, hàng ngon dành cho đại gia, cực phẩm như đám điếm lần này dành cho lãnh đạo như thằng cha đang ȶɦασ hai con hàng cùng lúc kia.

– Đại ca còn éo dám xơi, mày là cái đầu ƈôи ȶɦịt gì mà đòi hít ɭ*и thơm.

– Đừng mơ hão hao mỡ nữa.

Tiếng nói mỗi lúc một gần mà xung quanh không có chỗ nấp, tôi phi thân bám dính vào mái trần, đợi địch đến điểm thuận lợi, tôi bay xuống giữa chúng, địch hốt hoảng muốn báo động, tôi vung trảo cào thủng cổ từng tên, một thằng thoi thóp bấm nút báo động trêи ngực áo, còi vang rền khắp tàu. Tôi tức giận đạp gãy xương gáy hắn, đám khác xộc đến giương súng bắn loạn xạ. Tôi vốn không tin lời tên canh gác nên kịp ngả người rạp đất tránh né, khoang bị đục thủng, vách gỗ nát bấy dưới làn đạn oanh tạc, chúng vẫn xả súng liên hồi, gào thét như điên:

– ȶɦασ mẹ thằng oắt con, bố bắn chết mày!

Lần trước đạn bắn quá nhanh quá gần, tôi chỉ có thể tránh. Lần này tôi vung hỏa long chưởng thiêu cháy luồng đạn điên cuồng bắn vào mình, chúng trợn ngược mắt lòi con ngươi kinh hãi trông đạn bị đốt thành tro, tôi phóng chưởng thiêu cháy địch đá văng chúng qua cửa sổ rơi xuống biển, đồng bọn khϊế͙p͙ sợ chạy tán loạn, tôi bật dậy truy sát đấm thủng ngực tất cả. Âm thanh náo loạn đánh động lũ còn lại, cả đám ùa ra từ các phòng, có tên quần áo xộc xệch, mặt mũi hồng đỏ, chắc chắn hắn vừa chơi gái.

– ȶɦασ cụ mày, dám hϊế͙p͙ bạn bố, bố sẽ giết hết chúng mày!

Tôi tưởng tượng Lily và Sara cùng các cô gái vô tội bị chà đạp, máu điên sục sôi lửa giận, tôi phóng tới vùn vụt, thân hình nháng tia chớp đỏ rực lách xuyên qua làn đạn sáng loáng, chúng kinh hoàng không tin nổi, tên nọ tái xanh tái xám nhìn tên kia bị đấm nổ tung cơ thể, tiêu diệt đàn em trong nháy mắt, tôi lao vào phòng tên hϊế͙p͙ ɖâʍ ban nãy, hai cô gái khóc rưng rức, tôi tung chăn liền nhận ra không phải Sara và Lily, dẫu biết ích kỷ nhưng tôi vẫn bất giác thở phù nhẹ nhõm. Các nàng đột nhiên hét thất thanh, kinh hãi trông tôi bị chẻ thành hai khúc, tên đại ca kɧօáϊ trá cười đắc thắng:

– Dám giỡn mặt với bố mày, chết mẹ mày đi thằng ranh con!

Bình thường hắn chẳng điên hϊế͙p͙ ɖâʍ hàng của lãnh đạo, nhưng nay gã quan chức đã chết, đồng bọn cũng bị giết hết, bức xúc khiến hắn không còn kiềm chế nổi lửa ɖu͙ƈ, ɭϊếʍ môi lao đến cưỡng hϊế͙p͙, các cô gái hoảng loạn xin tha, tên đại ca đương phấn khích bỗng giật nảy mình nghe giọng trẻ con:

– Thằng mặt ɭ*и tinh trùng thượng não, ảo tưởng sức mạnh!

Hắn quay ngoắt về phía phát ra tiếng nói, các nàng đồng loạt nhìn theo, ba người mặt cắt không còn giọt máu, màu trắng bệch chuyển xám ngoét như gặp ma, trân trân trông tôi dựa vào tường, khoanh tay nhếch mép cười khinh bỉ. Gã đại ca hết nhìn tôi lại ngó qua kẻ xấu số bị hắn chém đứt đôi, hắn sững sờ trông gối dài bị chém tan nát. Hắn và nạn nhân chưa hiểu chuyện gì xảy ra, tôi vung chưởng đốt hắn cháy rừng rực, đạp văng ra cửa sổ biến hắn thành mồi cho cá biển để tránh hỏa khí ảnh hưởng con tàu. Hai cô gái sợ đến ngất xỉu, tôi điểm huyệt mê cho họ ngủ say, đề phòng tỉnh dậy, tinh thần hoảng loạn dễ phát điên. Lo liệu xong xuôi, tôi chạy xuống hầm tàu ở tầng dưới cùng.