Giảng viên lái xe bất đắc dĩ – Chương 20 – Botruyen

Giảng viên lái xe bất đắc dĩ - Chương 20

Ngoại Truyện:
Nữ chính nói gì về nam chính??
Đep trai thì ít mà nhắng nhít thì nhiều , đó là câu cửa mồm mỗi khi L miêu tả về e. Xét cho cùng e cũng éo dtrai lắm đâu, nhưng nói thật e mà nhận thứ 2 thì chả ai dám nhận số 1 một lần nằm dài trên sopha xem tivi và hái bưởi e lân la hỏi ẻm.
-này, e nghĩ thấy a thêd nào?
-thế nào là thế nào? Ẻm ngạc nhiên bỏ cả gói bim bim rồi quay xuống nhìn e.
-thì kiểu phát biểu cảm nghĩ của e về a ý
-à, e lại tưởng a lại phát bệnh dâm dục. Hihi a hả, để e nghĩ đã. Nói đoạn ẻm vơ gói bim bim lên làm miếng rồi cầm cốc cô ca làm thêm ngụm nữa xong mới lè nhè
“Ban đầu e ghét a bỏ xừ ra, người đâu mà mặt câng câng lani phì phèo điếu thuốc, kphai e thích lái thì e cũng chẳng thèm đón a, xong lúc uống cafe thì lại thấy a ngộ ngộ, thi thoảng lại liếc liếc e cái, miệng thì chém gió kinh người ra, nghe cũng vui hì hì
-vui quái gì a thấy e ngồi cào màn hình suốt còn gì
-thì lướt fb thôi mà, cũng nghe a chém nữa.
– à thế còn giả đò cao sang hê hê, ra cũng phường hóng hớt hử.
-xí, im e nói tiếp. Ẻo véo nhẹ tai e rồi lại bắt đầu
“Rồi a hải bảo e để a dạy e, lúc ấy e nghĩ sẽ kiếm cách để troll a nhưng…
-bị phản tác dụng hết chứ gì làm sao e đủ trình chứ, trứng đòi khôn hơn vịt à.
-hì thì biết đâu a đểu thee chứ, rồi càng tiếp xúc vs a thấy càng ghét a, chỉ muốn đập cho a phát mà a to to thế nhỡ a oánh e thì toi. Hi hi
-gớm,e mà sợ a ý
-k sợ nhưng bực vs a nhiều lắm, nhất đầu vụ a bảo liếm mũi ý, lại vụ quán phở nữa. Cơ mà sau hôm e bị tai nạn, cách a chăm sóc e cũng đỡ ghét a, thấy a chxng chu đáo ghê, lâu lâu chẳng biết thích a lúc nào ý
-hà hà kể ra a cũng hấp dẫn phết nhể.
-chả biết nữa, mà a quá đáng lắm, nta k thích trêu mà a cứ trêu bằng phát cáu thì thôi, xong lại nịnh nịnh làm nta k giận dc , e chả gặp ai như a trước đến giờ.
-Ý e nois là vụ một màu xanh xanh hả?
-đầy ra, đâu chỉ riêng lần ấy.
-he he, e biết k ? Style của e đúng sở thích của a luôn ý, cực kích thích luôn. E nói rồi tốc váy ẻm lên vạch ra ngó ngó, lại ren cơ mà hồng lưới.
-suốt ngày… Ẻm đánh nhẹ vào tay e rồi kéo váy xuống
-mà a cucng ác, e gãy chân mà a lại còn lừa e,
-thì mẹ e muốn thế, dù sao a cũng k muốn đợt ấy mẹ e phải lo quá nhiều.
-thì e cũng đoán mò thế, e chỉ tức a là k thẻm nt gọi điện cho e, lại còn dám block fb e nữa, chó tính
-đệt liệu hồn nhá, a lại đâm cho trận bây giờ, a còn chưa kiện e tôi cướp mất cái ngàn vạn vàng của a đâu ý.
-thôi đi, e chưa kêu thì thôi, e cho a tất rồi đấy, e cũng chẳng hối hận đâu.
-hì a biết rồi, thế bây giờ mình liên hoan tý đi. E nhìn ẻm rồi nháy mắt.
-khiếp vừa hồi sáng xong… Này từ đã… Ơ cởi ra rách bây giờ… Ơ ơ ơ