Đại Đạo Của Phàm Nhân – Chap 1: Khởi Đầu. – Botruyen

Đại Đạo Của Phàm Nhân - Chap 1: Khởi Đầu.

Đêm hôm nay ,đúng là một ngày kỹ niệm đầy bi thương ,về một mối tình lâm ly bi đác của Nguyễn Nhất Đan .Về một vấn đề đầy tế nhị ,chính là cái đêm ngày mười ba tháng ba của năm hai ngàn không trăm hai mươi .Nguyễn Nhất Đan phải đứng hình ,khi nhìn thấy người bạn gái thứ một trăm của mình đang ở trong tay người con trai khác.

Cũng như mọi lần khác ,khi mà Nguyễn Nhất Đan ra tay đi cua gái và kết thúc xác định đúng vào một trăm ngày làm quen với nhau .Đúng vào cái ngày thứ một trăm ,thì Nguyễn Nhất Đan sẽ nhận được một câu nói : ” Chúng Ta Hãy Chia Tay Đi ! ” .Rồi cứ như thế đã trôi qua cho đến nay ,đã qua xác cả trăm người phụ nữ rồi .Nhưng Nguyễn Nhất Đan vẫn buồn đau đớn với một cái lý do đầy vớ vẫn ,đến mức độ khó mà tin được điều này lại có thể xảy ra ở trên người của Nguyễn Nhất Đan được cơ chứ .

Không thể nào mà chấp nhận được ra đến ,cho mọi tần lớp đàn ông ở trên cái đất nước Việt Nam này .Vào cái ngày mười ba tháng ba năm hai ngàn không trăm hai mươi mốt này.

Dù cho Nguyễn Nhất Đan cố gắng làm quen ,rồi yêu thương đến mức chiều chuộng cho người bạn gái mình vui vẻ .Nhưng rồi vẫn phải nghe cái câu “Chúng Ta Hãy Chia Tay Đi “.

Còn về vấn đề chia tay nhau với lý do gì ?

Thì Nguyễn Nhất Đan vẫn không hề biết được đến !?

Nguyễn Nhất Đan mang theo một tâm trạng buồn bả của một người đàn ông còn trinh ,hay gọi là trai tơ .Mà đi lên những bật thang lầu Royal City ,với từng bước chân một và từ từ lên trên tầng sân thượng đến .Nhìn vào bên trong cái gương ở trên tường kéo dài lên trên sân thượng ,thì nhìn ra được một người trung niêm tầm bốn mươi hai tuổi đầy khôi ngô tuấn tú .Với hai chân mày mỏng như lá lểu ,miệng hình trái tim và kèm theo một làng da trắng hồng như nụ tầm xuân ,đang ửng hồng vậy .

Cùng với đôi mắt tròn vo như một đôi mặt trăng của ngày gằm mười lăm ,nó đang lấp lánh chiếu sáng lấy toàn bộ tò bậc thang này như là .

Nguyễn Nhất Đan nhìn ngắm dung nhan xinh đẹp ,đầy men lỳ của bản thân mà phải thầm thang :

– Trời sinh ,không có đường để than vãng rồi .Nếu có trách ba mẹ của mình ,vì sao phải sinh ra mình với cái gương mặt như thế thì….” Hề !”Thôi quên luôn đi cho nó xong.

Rất nhanh Nguyễn Nhất Đan đã đi lên tới sân thượng của Royal City và đang chậm rãi di chuyển trong khi đang ngước nhìn bầu trời đêm không trăng ,không sao đầy tình tứ lãng mạn .Giống như ông trời rất biết phối hộp với Nguyễn Nhất Đan ,đang mang theo một tâm trạng của một người đàn ông bị bồ đá lần thứ một trăm vậy.

Nguyễn Nhất Đan đưa hai tay lên cầm lấy thành lang can sân thương ,ngước nhìn lên trời thét dài :

– Nguyễn Nhất Đan này ,xin thề với ông trời rằng.

– Nếu ông trời mà giám không ban cho Nguyễn Nhất Đan này một người bạn gái có một nhan sắc hơn cả như Ngọc Trinh gấp cả mười triệu lần và có tình yêu sắc son đến chết không thôi với Nguyễn Nhất Đan này , thì tôi sẽ nhảy lầu chết cho ông trời xem … à !

Ông trời dường như biết nghe ngôn ngữ Tiếng Việt giống như là vậy.

Bổng nhiên ông trời có biểu hiện kỳ lạ ,từ khi được nghe đến lời thề đầy hay ho hắc hối của Nguyễn Nhất Đan .Thì cả bầu trời đều có những ánh sét dài ,đến mức độ sáng cả một vùng thành phố phồn hoa Hà Nội này . Sau đó thì Nguyễn Nhất Đan phải giật mình mà ngồi bẹp xuống đất ,khi nghe tiếng “Ầm” đền từ xa xa lắm lắm .Rồi rất nhanh đi đến bên tai của Nguyễn Nhất Đan rằng “Ầm” và nó đủ để cho hai bên lỗ tai của Nguyễn Nhất Đan đều nghe “ong ,ong” như bị điếc rồi vậy .

Với tâm trạng sợ hải ,Nguyễn Nhất Đan đã sử dụng tài trí khôn của bản thân .Nguyễn Nhất Đan nhanh nhất ,hiệu quả nhất để chạy tới cây chảo en ten khổng lồ của Royal City để ẩn nấp ,tránh bị sét đánh trúng bản thân .Sau đó Nguyễn Nhất Đan đủ tự tin ,mà nhìn lên bầu trời để xem côi nó có thể đánh trúng bản thân mình hay không?

Rất lâu ,Nguyễn Nhất Đan nhìn ra được ông trời dù có đánh ,thì cũng chỉ có thể hù dọa bản thân hắn mà thôi .

Làm gì có cái tư cách mà đánh trúng Nguyễn Nhất Đan được cơ chứ?

Nguyễn Nhất Đan thông minh quá mà!

Sau một hồi chốp nhá ánh sét ở trên đỉnh đầu của Nguyễn Nhất Đan ,rất nhanh những đường ánh sét đó đã tụ hộp lại một chỗ và ngay ở trên đầu của Nguyễn Nhất Đan .Làm cho Nguyễn Nhất Đan phải xanh mặt L ,thầm thốt lên :

– Héo Mi..!

– Định chơi thiệt sao?

– Không…không…ông trời à..!

– Chơi như thế sẽ không vui đâu?

– Thiệt đó.

Một tiếng vang lớn “Ầm”…một đường sét khổng lồ bay vọt xuống cái cây chảo en ten trời .Nguyễn Nhất Đan và cả cái cây en ten đó đều phát sáng như một ngọn nến của vũ trụ vậy ,kèm theo với tiếng nói đầy không cam lòng đến từ Nguyễn Nhất Đan :

– Không…không vui tí nào!

– A…a…a..!

( Kết thúc có hậu !)