Cuốn JAV Đẹp Nhất [Bác Chiến] – Chương 63: Đêm kích tình nhất 1 – Botruyen

Cuốn JAV Đẹp Nhất [Bác Chiến] - Chương 63: Đêm kích tình nhất 1

Có người thứ 3 nhưng vui vẻ thoải mái thôi, không nghiêm trọng đâu mụi người ơi. :)) Enjoy!

_____________________________

Ngây Thơ mở cửa phòng bao VIP dẫn cặp tình nhân không biết ngại ngùng vào khám phá chốn phong hoa tuyết nguyệt.

“Dạ, không biết hai anh có yêu cầu gì đặc biệt không ạ? Bởi vì trong hồ sơ đã nói, em phục vụ gần như là full service. Chỗ em có dịch vụ đặc biệt là Cosplay theo sở thích của khách. Chúng em đều đã chuẩn bị chu đáo từ trước, chỉ cần hai anh nói một tiếng là em sẽ chiều theo ngay lập tức ạ.”

“Không cần đâu, việc gì nên bắt đầu thì bắt đầu đi.”

Quản lý Tiêu tự ý quyết định mà không hỏi ý kiến của ông chủ. Để đến lúc cô đào kia rời đi thì mới thuyết minh ngắn gọn lại cho Vương tổng hiểu, hắn cũng không phản đối ý kiến của anh.

Vương Nhất Bác nhìn quanh quất khắp phòng, lúc đang chuẩn bị ngồi xuống chiếc ghế sofa nhỏ ở góc thì bị Tiêu Chiến chặn lại.

“Đừng vội, đừng vội mà.” Anh cuống quýt bật đèn, và làm những việc mà bản thân nghĩ là nhất định phải thực hiện.

Phòng bao được xây với mục đích trăng hoa, thế nên dù có bật hết các công tắc thì căn phòng vẫn không quá sáng rõ. Quản lý Tiêu cố tận dụng ánh đèn vàng leo lét, rút khăn ướt từ trong túi đeo chéo ra, lau kỹ càng chiếc sofa da kia, cho đến khi cảm thấy sạch bong không còn chút bụi bẩn thì mới an tâm ấn vai Vương tổng để hắn hạ ʍôиɠ xuống. Và rồi đối phương cũng rất biết phối hợp, ngồi ghếch chân sang một bên, quan sát xung quanh, chỉ tay năm ngón, bộ dạng y hệt một ông chủ chuyên quyền.

“Em cảnh báo tôi mới để ý, nhìn lại thì thấy đâu đâu cũng bẩn. Ghê quá, nổi hết cả da gà. Cái quyết định ít chơi bời vạ vật, chỉ thác loạn ở nhà cả năm nay bên Chiến Chiến quả là đúng đắn. Đầy tớ của tôi vừa sạch vừa thơm. Haha.”

Tiêu Chiến biết thừa bị cà khịa nhưng không hề võ mồm lại, vì anh đang bận rộn dồn hết tâm huyết vào công cuộc chà rửa ô uế chốn phong trần.

Theo như học sinh gương mẫu Tiêu tìm hiểu được trêи mạng thì quy trình cho một buổi massage VIP sẽ là Xông hơi – Tắm sục – Massage và cuối cùng là kϊƈɦ ɖu͙ƈ. Vậy nên chẳng đợi thêm nữa, Tiêu Chiến đầu tiên vào phòng xông hơi, thấy được nơi đây là một không gian khép kín, không quá thoáng đãng nhưng được cái cũng khô ráo và khá sạch sẽ. Nhưng anh chẳng ngại ngần mà lấy gel rửa tay khô đã mang theo ra, mở nắp đổ ụp tràn đầy chất lỏng lên ghế ngồi, và rồi dùng khăn giấy lau quét một vòng đến khi chiếc ghế khô cong mới thôi.

Sau đó thì tham quan khu bồn tắm, gạch men trắng tinh sạch đẹp, song Quản lý Tiêu vẫn rất cẩn thận vặn hết nấc của cần gạt sang bên HOT, để dòng nước chảy ra ào ạt không ngừng, khiến hơi nước bay lên nghi ngút. Tiện tay còn đổ cả nửa lọ sữa tắm của người ta thêm vào. Bọt trắng chẳng mấy chốc dâng đầy, Tiêu Chiến lúc này mới tạm thời gật gù vừa ý.

“Biết Vương tổng ưa sạch sẽ, và em cũng sợ bẩn đó, nên phải làm mấy việc khử trùng rắc rối này thôi. Ông chủ thế này đã yên tâm hơn chưa?”

“Tốt! Đợi xem em còn làm được những gì nữa.”

Cuối cùng là đến chiếc giường matxa rộng rãi với chất liệu da màu đỏ rực, chẳng khác những vật dụng trước là bao, toàn bộ trêи bề mặt cũng không có dấu vết của chất bẩn tích tụ, xem chừng là đã được nhân viên lau chùi vệ sinh rất thường xuyên. Đương nhiên không chút nào nao núng, vẫn là thao tác cũ, Quản lý Tiêu tiếp tục dùng chất tẩy rửa tiện dụng mình mang theo, chà qua chà lại chẳng ngừng. Tiêu Chiến muốn thứ vi trùng vi khuẩn không nhìn được bằng mắt thường giảm đi đến mức thấp nhất.

Đang lúc dang dở thì cửa phòng được mở ra. Ngây Thơ bước tới, trêи tay là một khay lớn gồm có bánh ngọt, trái cây, đồ ăn vặt thêm cả trà nóng và rượu vang đỏ… tươm tất như một bữa ăn nhẹ ở nhà hàng. Mắt càng sáng trưng, nụ cười tươi rói trêи môi, cô cất lời cũng bằng một chất giọng nhẹ tênh dễ chịu.

“Hey! Em quay trở lại rồi, mọi thứ đã sẵn sàng. Bởi vì hai anh không có yêu cầu gì đặc biệt nên em vẫn giữ nguyên trang phục và có chút đồ ăn nhẹ đãi hai anh ạ.”

Tiêu Chiến gật đầu cảm ơn, cũng nở một nụ cười xã giao đáp lại. Nhưng quay sang nói với Vương Nhất Bác.

“Đừng ăn đồ này nhé, không biết có đảm bảo vệ sinh hay không. Tối em ăn no rồi. Ông chủ cũng không đói chứ hả?” Quản lý Tiêu nảy sinh tâm lý có chút bài xích với nơi đây, không cách nào giảm nhẹ.

“Ừ! Không ăn.” Vương tổng hắn cũng khoan kɧօáϊ chấp thuận.

Ngây Thơ thời khắc đứng ở lối vào, thấy hơn chục cái bóng đèn của cả phòng đều được bật sáng, khác hoàn toàn với tình trạng mọi khi thì không mấy tọc mạch, song chính vì điều này lại đã làm cô sửng sốt. Bởi hiện tại mới nhìn càng rõ hơn diện mạo của hai vị khách tối nay. Không chỉ là đẹp trai tuấn tú thông thường thôi đâu, mà ở trêи người họ như có một vầng hào quang tỏa sáng, vô cùng rực rỡ và cuốn hút, thật sự phải nói là rất thiên chi kiêu tử, rất có phong thái minh tinh.

Ngây Thơ nhiệt tình hơn hẳn, miệng lưỡi liến thoắng không dừng lại được, rõ ràng đã không hề khách sáo nữa, cô chẳng giữ kẽ như vốn phải có, lý do chính xác không thể khẳng định, nhưng có thể là vì đẹp trai và cảm giác thân thuộc chăng?

“Woaaaa! Bây giờ em mới nhìn rõ đấy. Đẹp trai! Siêu đẹp trai! Đặc biệt là hai anh trông cực giống couple của em, hai idol là đỉnh lưu trong showbiz đó nha. Hai người có phải là người Trung không? Có biết Vương Bác và Tiêu Nhất Chiến đóng Trần Tình Lệnh không ạ? Trai Trung có phải đều giống nhau, đều cao to đẹp trai như vậy?”

(Ngoài lề: tôi viết xong rồi tự mình cười ẻ 2 cái tên. =))))

“Đừng khen quá như thế, chúng tôi chỉ là đàn ông có ngoại hình vô cùng bình thường trong nước thôi, sao dám so với minh tinh nổi tiếng.”

“Em không nói quá. À, vẫn chưa biết tên hai anh. Mọi khi thì em không tò mò hỏi đâu, nhưng hôm nay có hai người nên em muốn biết để tiện xưng hô ạ. Nếu không thoải mái thì anh nói xem biết biệt danh cũng được.”

“Thế gọi tôi là Sean đi. Ông chủ tôi là YiBo.”

“Dạ được, em biết rồi ạ.”

Vương Nhất Bác nhìn Tiêu Chiến, lại nhìn Ngây Thơ, thấy cô gái có ánh mắt lộ liễu như muốn nuốt lấy nhan sắc của mình và đầy tớ thì hắn hất hàm ý hỏi anh, rằng phía kia đã nói những gì mà bày ra vẻ mặt mê trai đó.

“Cô gái nói chúng ta rất giống diễn viên idol của em, còn nói Chiến Chiến và Vương tổng giống như đang yêu nhau, xứng đôi vừa lứa.” Quản lý Tiêu thêm thắt trong lời phiên dịch của mình. Ờ thì ngẫm lại anh dịch cũng đâu có sai trái nhiều. Bảo cặp đôi kia đẹp, lại bảo hai người giống bọn họ, theo tính chất bắc cầu thì chính là nói Vương Nhất Bác và Tiêu Chiến đẹp đôi rồi.

Vương tổng cười nhếch mép, hắn không nói thêm vào nhưng thực ra trong lòng đặc biệt vừa ý. Cô gái kia từ trêи xuống dưới chẳng có ưu điểm chi hết, chỉ được cái là tinh mắt.

“Có lẽ là vậy. Bởi vì gương mặt tôi cực kỳ phổ thông ở đại lục đó, ra ngoài đường sẽ gặp rất nhiều nên người giống người chăng? Hình như cô đang nói đến cặp đôi trong phim đam mỹ đúng không? Đúng thật là phim ấy đang rất nổi bên nước tôi. Song người với người giống nhau là chuyện bình thường. Không nhất thiết người ta là một cặp thì chúng tôi cũng phải là một cặp đâu.”

Tiêu Chiến vừa nói vừa kín đáo chỉ tay về phía Vương Nhất Bác. “Tôi với cái người kiêu ngạo này chỉ là mối quan hệ ông chủ và nhân viên thôi. Khó tính muốn chết ai muốn nói chuyện yêu đương với hắn chứ.”

“Chiến Chiến, em lại nói cái gì mờ ám nữa thế?”

“A ha! Không có gì, không có gì, em chỉ giới thiệu Vương tổng là ông chủ lớn. Dặn dò cô bé phải cố gắng phục vụ tận tình thôi mà. Ha… không có gì đặc biệt cả.” Tiêu Chiến lộ ra tia đắc ý vì giấu giếm được chút tinh nghịch trong lời nói. Vậy là đêm nay anh có thể tạm thời điều chỉnh câu chuyện theo ý mình. Ha ha, tâm tình thật là thoải mái nha.

“Vâng, em không dám làm phiền hai soái ca nói chuyện tình cảm nữa. Nhưng hai anh không muốn em phục vụ cosplay, mà em lại không thể kiềm chế nổi ưa thích muốn cosplay. Đột nhiên muốn là fan hâm mộ, làm một fangirl… Anh ơi xem nè, em u mê cặp đôi của em tới suốt ngày chỉ mặc màu vàng, màu của fandom em đó. Hahaha!” Cô đào nói và chỉ vào chiếc váy vàng chói mắt.

Ngây Thơ thật buồn cười, Ngây Thơ thật xởi lởi, có phải là mỗi ngày làm công việc quen thuộc, nên nhập vai đến nghiện rồi không. Có lẽ từ giây phút này nên gọi cô bằng danh xưng Fangirl thì sẽ hợp lý hơn cả.

Vương tổng không cần biết Fangirl nói sao, hắn ghét bỏ buông lời sấm truyền. “Em bảo cô ta nói ít thôi, chuẩn bị vào việc chính đi. Giọng nói eo éo nghe thật phiền.”

Chất giọng một chút cũng không hay như đầy tớ của hắn – Chiến Chiến phát âm vừa trầm ấm vừa êm tai.

Tất nhiên Quản lý Tiêu không thể dịch y án những lời ông chủ nói được, đành giục giã Fangirl theo cách nhẹ nhàng hơn.

“Biết em gái Nhật thích anh trai Trung rồi ha. Ông chủ của tôi có hơi sốt sắng, chúng ta bắt đầu đi.”

Tiêu Chiến quyết định cứ điều gì khó nói thì sẽ đẩy hết tội lỗi sang cho Vương Nhất Bác, là vì Vương Nhất Bác, cho hắn chịu trách nhiệm toàn bộ. Anh đơn thuần chỉ là một phiên dịch không tiền không quyền mà thôi.

“Ôi! Em xin lỗi, chậm chạp chiếm mất thời gian của khách quý. Cũng chỉ tại vì quá thích gương mặt của hai anh. Đẹp trai, quá đẹp trai, một người lạnh lùng, một người ấm áp, nhưng đều rất đẹp trai, ôi chu choa…”

“Được rồi, được rồi mà, chúng tôi đã ghi nhận rồi.” Tiêu Chiến ngắt lời Fangirl, cứ để cô bé thao thao bất tuyệt không biết là tới khi nào mới xong. Hoài nghi là bình thường đối phương có nhiều lời như vậy hay không, nếu lúc nào cũng thế thì chỉ sợ khách hàng sẽ bị hù dọa đến mất hết hứng thú đó.

Fangirl như tỉnh ngộ, đầu tiên tắt bớt đèn, đưa không gian về hư ảo tranh tối tranh sáng, sau đó nhanh nhẹn bước tới trước phòng xông hơi. Đây là kiểu xông hơi khô, em gái bắt đầu làm tăng độ ẩm của cả căn phòng bằng cách đổ tinh dầu thơm lên những viên đá được giới thiệu là đá muối Himalaya trêи máy sauna. Trong thời gian đợi chờ không khí đạt tới trạng thái hoàn mỹ, Fangirl đến bên kệ tủ chuẩn bị sẵn sàng từng sấp khăn tắm trắng tinh, tỏa ra mùi hương thơm nhẹ.

Định bụng sau khi hai vị khách xông hơi xong có thể lau khô người ngay tức khắc. Cần tới khoảng ba lần đi ra đi vào thì mới đạt được tác dụng tốt nhất, vì thế khăn tắm cũng phải chuẩn bị nhiều một chút. Thêm vào đó, đồ uống lúc trước mang tới cũng không phải không có lý do. Khi thực hiện loại hành động này, do ra mồ hôi nhiều, vì thế cơ thể cũng mất đi một lượng muối và nước lớn, rất cần bổ sung thức uống từ bên ngoài, ví như nước trái cây, nước khoáng.

Tiêu Chiến bỗng nhiên như nhớ ra điều cần thiết và quan trọng theo ý mình. Anh quay sang nói với Fangirl, bảo cô để lại mấy chiếc khăn tắm vào chỗ cũ, rồi tự mình moi trong chiếc túi đeo chéo lấy được chai nước rửa tay khô chỉ dùng còn một nửa, tiếp tới lại nở một nụ cười dễ chịu, bảo cô chìa cả hai tay ra.

“Fangirl” như bị nụ cười tuyệt mỹ kia điều khiển, đứng ở phía bên này, với ra hai bàn tay, đặt song song trước mặt, ngước ánh mắt vô tội nhìn vị khách ôn hòa, khi thấy rõ vật từ trong túi của đối phương thì đã hiểu được phần nào.

“Mỗi ngày em đều rửa tay không dưới mười lần, công việc này thường xuyên đụng tới nước mà. Tay rất sạch sẽ.”

“Dùng một chút, yên tâm đi, loại nước rửa tay này tuyệt đối an toàn, cũng không mất nhiều thời gian đâu.”

Chưa nói xong thì Quản lý Tiêu đã rót đầy hai tay cô gái, thậm chí còn nhiệt tình làm mẫu các bước rửa tay, đủ 5 bước, lòng bàn tay, mu bàn tay, ngón tay, cổ tay,… cứ như một bác sĩ bảo thủ mắc bệnh nghề nghiệp vậy.

Vương tổng tự tại ngồi đó chẳng làm gì, nhưng bộ dáng như đang xem được kịch hay, nhìn hắn có vẻ khá hài lòng với sự bày vẽ của đầy tớ nhà mình.

“Tốt lắm! Mang theo Chiến Chiến đi chơi bời, tôi đúng là được rảnh tay.”

Tiêu Chiến quay sang cười với Vương Nhất Bác, rạng rỡ vô vàn, còn xen vào biểu cảm lấy lòng nữa, anh lập tức lấy ra thêm một chai nhựa trong suốt, bên trong lấp lánh thứ nước màu xanh đậm đặc. Là một chai nước súc miệng loại nhỏ gọn. Đây là để cho cô đào dùng, Quản lý Tiêu vẫn luôn không an tâm, nên ngẫm đi ngẫm lại, từ trêи xuống dưới, từ trong ra ngoài, vẫn phải cẩn trọng hết thảy.

“Chu đáo đến mức này sao? Đến tôi còn không biết đi matxa thì cần gì tới miệng mà phải dùng súc miệng đó. Tiêu Chiến, em thử nói xem, đi matxa thì sẽ dùng gì tới miệng lưỡi nào.” Vương tổng mở miệng trước, hắn nói chuyện kiểu khiêu khích, có trời mới tin hắn không biết đi matxa cần dùng tới miệng để làm gì.

“Đề phòng bất trắc. Đề phòng thôi, biết đâu được đấy, Vương tổng high quá không kiềm được, liền yêu cầu dịch vụ thì sao?”

“Dịch vụ gì?”

“Ờm thì… matxa lạnh matxa nóng, đá lưỡi các kiểu… không phải là sẽ có những động tác như vậy sao. Em đâu có ngây thơ!”

“Tốt! Tốt lắm! Thoải mái vận dụng trí tưởng tượng của em, còn thực tại có diễn ra đúng như thế hay không thì cứ chờ hết đêm nay đi nhé.”

“Ha… có gì đâu, em chờ, không vội, không vội.”

“Fangirl” chăm chú nhìn hai người đàn ông đối thoại, tay chống cằm lắng nghe, tiếng Trung Quốc sao nghe vừa tai hết sức, tông giọng của hai ca ca cũng vô cùng quyến rũ, mỗi người lại mang tới một loại cảm thụ khác nhau, nhưng sao cô vẫn thấy mê đắm khôn cùng. Fangirl thậm chí có thể nghe hiểu được một số từ thông dụng do đã có thời gian đu theo cặp đôi bạch nguyệt quang bên Trung của mình.

Vị khách là “ông chủ” nói từ “Hảo! Hảo! ” thật là gợi cảm làm sao!

Đang đắm chìm trong liên tưởng vẩn vơ, Fangirl bị vị khách đẹp trai thân thiện ấn vào tay chai nước súc miệng. Cô cũng vui lòng làm theo, đổ ộc cả một phần ba chai dung dịch chứa trong chai vào miệng. Ban đầu là vị đắng ngập đầy, sau đó là vị bạc hà the mát sảng kɧօáϊ. Sảng kɧօáϊ y như cảm giác đối mặt với hai ca ca đẹp trai vậy.

“Thực ra chỗ em cũng có thứ này, còn có thêm một số kẹo nóng, đá lạnh… vật dụng cần có để hành nghề ạ. Nhưng của idol đưa cho thì em không thể không nhận đâu nha. Em cảm ơn nhiều.”

“Vậy thì súc thêm một lần nữa đi.”

Tiêu Chiến chẳng tiết kiệm làm gì, nếu muốn thì cô gái có thể dùng hết cả lọ cũng được, quan trọng là thái độ hợp tác và hiểu chuyện kia kìa. Quả thật là cả anh và Vương Nhất Bác đều đề cao sự sạch sẽ và an toàn. Listerine không phải luôn quảng cáo là có thể diệt khuẩn đó sao, thêm một tầng cẩn thận, vẫn là an tâm hơn.

Xong xuôi vẫn chưa vào mục chính, Quản lý Tiêu còn kéo dài sự chuẩn bị thêm một lát nữa, bằng cách hỏi Fangirl xem ở đây có máy sấy không. Chẳng ngoài dự kiến, chỗ này trang bị khá đầy đủ các vật dụng. Máy sấy đương nhiên có, bình thường đều dùng để sấy tóc, thì nay Tiêu Chiến yêu cầu Fangirl dùng sấy khăn bông. Tính ra, để sấy xong cả chồng dày vải vóc với chiếc máy mini trêи tay, kể cũng tốn thời gian ra phết, cô gái có hơi uể oải và lười biếng với yêu cầu kỳ quặc này.

Thế nhưng, khoảnh khắc băn khoăn của Fangirl đâu có quá dài, bởi vì tất cả sự tập trung của cô đã bị hút hết vào hai bóng người phía đối diện.

Áo trêи người của vị khách lạnh lùng đã được từ từ trút xuống, lớp áo vest được cài một cúc duy nhất theo đúng quy cách đã nhanh chóng bị lột bỏ. Tuần tự phía sau chính là áo sơ mi trắng còn lại, từng hàng cúc cũng đã được suôn sẻ cởi ra. Thớ cơ bụng chẳng còn ẩn hiện mà ngang nhiên phô diễn trước mắt.

Và điều đáng sửng sốt chẳng phải ở chuyện này, công nhận là Fangirl cũng thích “múi” thật đấy, nhưng cô nàng thích “đường” nhiều hơn. Sự tình bắt nguồn từ việc anh trai có nụ cười tỏa nắng… cứ thế nâng niu nuông chiều vị khách cao cao tại thượng kia, lột áo người ta như lột một múi cam, tự nhiên và hết sức thuần thục. Anh trai kiêu ngạo tay chân đầy đủ nhưng một ngón cũng chẳng chịu đụng vào. Thật đáng khiển trách!

Mà Fangirl bất chợt cảm thấy đặc biệt ngọt ngào, nếu hường phấn có thể lắng đọng thành vật thể có hình có dạng thì đường cũng đã làm chính bản thân mình nghẹn họng mất thôi.

Hơn nữa, hơn nữa, thắt lưng cũng đã động đến rồi, khuy quần cũng đã bung ra. Đôi chân dài thẳng tắp lộ diện, tâm điểm sự chú ý của Fangirl rơi vào nơi trọng yếu chính giữa. Dựa vào kinh nghiệm bấy lâu, qυầи ɭót còn yên vị nơi đó mà cô đã ước lượng được kϊƈɦ cỡ của vị khách tên Yibo. Nhìn hình thái thì chắc chắn là chưa cương lên, vậy mà đã đùm đùm một bọc thật lớn. Kiểu miêu tả này có chút mất liêm sỉ, nhưng vẫn phải nói ra sự thật là thế đấy, thật sự là ôi… nó TO!

Fangirl vốn chẳng còn gì để đỏ mặt, bởi cô đã quá quen thuộc nơi ấy của đàn ông, có điều lần này có chút khác biệt. Vị khách tên Sean nhoẻn một nụ cười, trêи mặt lộ rõ hai chữ “sùng bái”. Còn chưa có lõa lồ đâu đấy. Xem anh trai biểu cảm thèm thuồng thế nào kìa.

Chẳng biết cảm nhận của bản thân có quá mức phóng đại hay không, nhưng ai nói cho Fangirl biết đi, đầu năm nay, nhân viên đi làm còn phải phục vụ ông chủ tới cái mức này ư???

Bất thường! Quá chi là bất thường!

“Fangirl” lấy tay cấu vào đùi mình, cô quả quyết: Sớm đã nhận ra gian tình, không sai, cô không hề sai.

“Tiêu Chiến, em nhanh đi. Rình rang đến cởi cái quần cũng không xong? Đồ của em vẫn kín đáo thế? Ngại ngùng sao?”

“A…. Đợi, đợi một chút.”

Nhận về sự hối thúc của Vương Nhất Bác, Tiêu Chiến khẩn trương gấp bội. Nhưng kiên quyết không cởi xuống lớp màn chắn cuối cùng của ông chủ, mà ngại ngùng nhấc tay lột bỏ quần áo của chính mình. Y như ai kia, Chiến Chiến cũng để lại trêи thân thể duy nhất chiếc quần tam giác đang che chắn hạ thân nóng bỏng.

Tiêu Chiến ngoại hình diễm lệ, nhưng không phải kiểu yếu đuối mong manh, đôi cánh tay thậm chí còn có cơ bắp, và hàng lông bụng kéo dài khuất sau cạp quần cũng đủ để người ta không thể hình dung đến kiểu nhược thụ. Vậy nhưng vẫn có những chi tiết mềm mại thích hợp với thái độ dịu dàng của anh với người trước mắt. Chiến Chiến trời sinh eo thon ʍôиɠ cong, so với nữ nhân thật chẳng thua kém là bao. Trêи bụng có hàng lông nhưng đem đến cảm giác rất mượt mà, lại thêm da thịt phẳng lì, càng thêm vẻ đối lập với từng múi cơ rắn chắc của ông chủ phóng đãng.

Fangirl phải gọi là mân mê trong xúc cảm không lời, bởi vì sự tồn tại của hai người đàn ông trước mặt là đặc biệt, là tuyệt mỹ, chuẩn khít gu yêu thích của cô.

Như có một tia điện xẹt ngang tâm trí, Fangirl giật mình tỉnh ra, thấy vị khách kiêu ngạo lạnh lùng đang đưa mắt cảnh cáo, vội vàng thu lại ánh nhìn săm soi. Thực ra trong nghề của cô, ngày ngày đều làm sắc nữ thì có sao, vốn đã phải giấu đi thẹn thùng rồi. Mà hoàn cảnh hôm nay thấy việc thèm thuồng nhỏ dãi như mọi khi thế nào cũng không thích hợp. Phải chăng vì sự bài xích thẳng thừng của Yibo sao?

Lúc mới bắt đầu nhận ca việc này, Fangirl vẫn luôn nghĩ, lại là một đêm vất vả bận rộn, nhưng đến cuối cùng thì xem chừng cô sẽ chẳng phải bận rộn tay chân cho lắm, mà sẽ là bận rộn tai mắt để hóng chuyện từ hai vị khách lạ thì chuẩn hơn.

Fangirl mải ngắm nhìn sự tương tác của hai người, lại thêm ngắm nhìn body siêu chuẩn đập thẳng vào mắt, đến mức quên mất trêи tay đang làm việc gì. Khi Sean nháy mắt ra hiệu, trở lại với nhiệm vụ được giao phó thì mới nhận ra, khăn bông đều đã được sấy đến nóng ran hết cả. Cô còn phát hiện ra, da mặt của mình cũng nóng bừng chẳng kém. Phải nói là, vào ngành được gần một năm, chưa loại người nào chưa gặp được, nhưng cùng lúc được gặp hai cực phẩm. Còn được ăn cẩu lương no nê . Fangirl cảm thấy chính mình hôm nay quá may mắn rồi.

Ngôn ngữ bên Trung Quốc chẳng phải vẫn có câu “Rồng đến nhà tôm” sao, cô cảm thấy dùng câu này để khái quát tâm trạng giờ đây của mình chẳng sai chút nào.

“Đừng liếc mắt đưa tình nữa mà. Em chịu không có nổi.” Fangirl hai mắt sáng như đèn pha ô tô, miệng nói nhưng biểu hiện chờ xem cảnh xuân bộc lộ rõ ràng ra ánh mắt, miệng cười.

Không chuyên nghiệp, Fangirl tự trách bản thân rất nhiều. Cũng tại vì để tâm quá nhiều vào động tĩnh của hai vị khách quý, mà những thủ tục đơn giản cũng quên bẵng mất. Bình thường là đến bước này cô cũng đã phải tự mình tước đi trang phục ngoài, đôi khi gặp phải yêu râu xanh không kiềm nén được ɖu͙ƈ vọng liền bị lột sạch toàn bộ rồi. Đương nhiên dù có thế nào miễn không phải là bị bạo hành quá đáng thì cô đều phải thuận tình xuôi ý mà chiều theo, không phản kháng. Có những lúc đóng vai người đẹp lẳng lơ thì vứt bỏ hết phục trang từ rất sớm, còn khi cảm nhận được gu của khách hàng là ngây thơ thuần khiết thì sẽ điều chỉnh như ý muốn ngay.

Fangirl biết rằng chẳng thể sỗ sàng lúc này, đồ lót tất nhiên là vẫn phải giữ nguyên. Cô mặc một bộ đồ khiêu gợi màu da bên trong, ngoài nó ra thì chỉ còn mỗi một chiếc vòng cổ hình chữ W ở

lại. Đây là biểu tượng của couple mà cô đu, xuất phát từ đồn đoán hình xăm của hai người, vừa mới mua về không lâu, tâm lý trân trọng và khoe khoang vẫn còn nhiều lắm.

Sợi dây chuyền óng ánh buông rơi lấp ló trêи da thịt trắng ngần, gò ngực của Fangirl được mặc theo kiểu đẩy cao lên, phô ra thịt mềm phồn thực, quyến rũ khôn xiết. Nhưng hiện tại làm gì có ai chiêm ngưỡng nơi đó đâu ngoài chính cô hư vinh tự hào, Fangirl ngó sang đã thấy hai idol đang bận chim chuột nhau rồi.

Không chần chừ để tâm cô gái, Vương Nhất Bác chủ động kéo tuột Tiêu Chiến vào phòng xông hơi, ngồi xuống đệm ghế êm êm. Tiếp tới thì cứ nhìn thẳng vào đối phương, đến tay còn chưa thèm buông ra. Mắt trừng mắt.

“Đừng động đậy, ngồi đây mặc kệ người thừa thãi kia. Không cho em nhìn lung tung. Tận hưởng đi, đã bao giờ đi xông hơi chưa hả?”

Quản lý Mai lắc đầu, xông hơi chân chính thì anh chưa bao giờ đi thật, nhưng nhìn khung cảnh khói hơi ngập phòng nhỏ thế này, ai đó lại liên tưởng đến suối nước nóng trong khuôn viên biệt thự mới rời đi. Nghĩ đến đây, liên tưởng về những cảnh nóng xảy ra liên tục khi đắm mình trong nước mấy ngày qua, cộng thêm lời yêu hàm hồ đã buột miệng nói, Tiêu Chiến bỗng giật thót, mặt đỏ bừng áp bức. May mà xung quanh mờ mịt tối om nên Vương Nhất Bác không nhìn thấy, cô gái kia cũng không nhìn thấy.

“Em nói cô ta ngồi xuống đi, đứng bên đó hau háu nhìn làm gì, người ta còn tưởng chúng ta ngược đãi phụ nữ. Tốt nhất ngồi xuống rồi thì quay lưng lại đừng nhìn chúng ta nữa. Phiền phức!”

Vương tổng vừa nói vừa kéo tay Quản lý Tiêu, khiến ʍôиɠ anh trượt nhẹ trêи ghế dài, hai người ngồi đối mặt, vì thế hiện giờ dính sát đến nỗi hơi thở phả ra thật gần, đến nỗi suýt nữa thì hôn nhau.

Khuấy động xuân dược, Fangirl thấy thế thì không nói không rằng, thở hổn hển đưa tay lên ngực nắm chặt mặt dây chuyền hình chữ W. Ban đầu nó vốn mát lạnh, bây giờ đã nóng ấm, vì hơi nước tỏa ra, có lẽ cũng vì không khí đã được hai người đàn ông hừng hực thiêu đốt.

Đêm nay sẽ còn những cảnh nào nữa, như bộ phim huynh đệ cô đã xem, chẳng lẽ người em gái này chuẩn bị được xem long dương đồ sống? Cảnh porn nam nữ thì tự cô đã diễn cả ngàn lần còn nam nam… aaaa…. vẫn là chưa được trực tiếp xem đâu nhé. Đã thế còn là giữa hai soái ca siêu đẹp siêu tình như vậy nữa. Chắc chắn là cô sẽ bị trúng lời nguyền si mê mất thôi.

“Em ơi, ngồi xuống đi, bên đó còn rất nhiều chỗ.”

Đúng là ghế dài đã thừa ra một khoảng rộng, hai người đàn ông cao to thì dính sát vào một túm, chỉ chiếm diện tích chưa đầy một phần ba, còn lại đều là nhường cho Fangirl hết. Cô nàng nghe thấy chỉ thị thì lập tức ngồi xuống, cười hớn hở bô lô ba la, không hề thấy mình vô duyên mà hỏi thẳng vào vấn đề.

“Ra là hai anh yêu nhau ạ, nếu không yêu sao anh Sean lại dịu dàng chăm sóc người ta với ánh mắt ấy. Tuy rằng hai người đàn ông ở bên nhau, lại rủ rê cùng sử dụng dịch vụ 18+ với phụ nữ có chút kỳ lạ. Nhưng em không để bụng đâu nha, em còn rất thích nữa là.”

Lúc nói chuyện Fangirl đã không kiềm được ngả ngớn sang bên kia, ghé sát với tấm lưng trần mịn màng của anh trai thân thiện. Cô muốn sờ sờ vào đó một cái quá đi!

SOẠT!

Vương Nhất Bác không cho Fangirl cơ hội quá phận, bất chợt ôm lấy cả người Tiêu Chiến, dễ dàng nhổ tận gốc rễ, kéo tuột một đường đổi ngược vị trí của hắn với anh. Từ việc đầy tớ ngồi ở giữa giờ đã chuyển hẳn sang đầu bên kia ghế, Fangirl thì bị chặn giữa bởi vị khách khó gần. Bờ vai uyển chuyển của anh thứ nhất còn chưa được ngắm kĩ, chưa được chạm vào thì cô đã thấy bắp vai rắn chắc đập vào mắt của anh thứ hai. Vẫn là eo lưng thon thon, nhưng thêm vào đó là vài phần rắn chắc.

“Ngồi thế này đi, tôi có kinh nghiệm với mấy chuyện này hơn em.”

“A! Được rồi, ngồi thế nào cũng được cả, em không có ý kiến.”

“Woaaa! Em nghe không hiểu gì hết, hai người lén nói gì đó.” Fangirl chêm lời.

Vương Nhất Bác xem như không vội vàng với màn đối thoại của cô gái, hắn tra khảo Tiêu Chiến.

“Cô ta lại nói bậy bạ cái gì, ngôn ngữ không thông suốt thật là bất tiện. Lần sau tôi quyết sẽ không trải nghiệm cái kiểu này nữa.”

Vương tổng cả người không thoải mái, vì thấy có người thứ ba, lại còn không rõ nội dung trao đổi của hai người còn lại, hắn không được chủ động toàn cục nên không thoải mái là đúng rồi.

“Thắc mắc mối quan hệ của chúng ta, chắc là em ý đã cảm nhận được khác thường.”

“Bảo là sếp lớn và nhân viên cùng đi chơi gái, có gì khó hiểu đâu. Chẳng phải chính em đề xuất việc tới đây à? Chúng ta cả năm suốt ngày dính lấy nhau, hôm nay nên tách ra một chút. Tiêu Chiến được một ngày không phải hầu hạ tôi sướиɠ quá còn gì. Lát nữa thoải mái đi, tôi thử qua em gái nhỏ non mượt rồi thì đến lượt em.”

Vương Nhất Bác vô sỉ nói thuận miệng vô cùng. Tay đưa lên trêu đùa yết hầu bé xinh của Chiến Chiến, trêи chiếc cổ thiên nga đã nổi lên những đường gân mỏng yêu kiều, tựa như gợi ɖu͙ƈ, lại tựa như chống đối.

Tiêu Chiến nghe rõ từng lời, trong lòng hừng hực lửa giận cùng ghen tị, bĩu môi với qua vai Vương Nhất Bác giải đáp thắc mắc lúc trước của Fangirl.

“Em nghĩ chúng tôi yêu nhau á? Sai! Là nhân viên kiêm bạn tình. Nhưng hắn ta có thể với cả nam lẫn nữ. Em đừng e ngại. Nên làm gì thì cứ làm như thông thường đi. Hôm nay dẫn ông chủ tới đây thì sẽ để em làm hắn thỏa mãn. Tôi không rảnh.”

Fangirl trao sang ánh mắt hoài nghi nhân sinh… Họ không phải là người yêu ư? Chẳng lẽ khả năng nhận biết gian tình của mình đã trật lất rồi, không nhạy nữa? Nhưng khách quý Sean đã gửi gắm Yibo thì cô chỉ có thể đáp ứng, cũng rất sẵn lòng.

“Vâng, em hiểu rồi. Hoàn toàn khả thi, không những sẽ làm vừa ý Yibo, mà em sẽ làm anh Sean cũng vui vẻ không kém đâu.”

Tiêu Chiến nghe xong lời nói nhẹ nhàng của Fangirl thì không chút lọt tai, quay ngoắt đi, anh rụt về đối mặt với Vương Nhất Bác.

“Em đã nói chúng ta đều là bisexual. Có chút dây dưa thân thể nhưng đêm nay tới đây là để thoải mái. Phải làm cái gì thì sẽ làm cái đó. Không ngại ngần.”

“Dây dưa cũng đã lâu. Có chút thèm có chút nghiện. Em nghĩ có gái rồi thì tôi sẽ để em lười biếng à? Một đêm xuân cũng không buông tha đâu…”

Vương Nhất Bác nhạy cảm nắm bắt được xúc cảm giận hờn của Tiêu Chiến, hắn thích chí hưởng thụ, nhưng tức khắc đã dùng hành động để níu lại và quyến rũ. Vuốt tay từ yết hầu xuống xương quai xanh, mơn trớn da thịt mẫn cảm đỏ hồng của Bunny. Còn ghé sát vào đối phương, hắn thật muốn nhìn rõ gương mặt xinh đẹp và khảm chắc thân thể tuyệt diễm của người vào lòng. Khói sương đậm vị phong tình và che mờ lý trí quá!

Vương tổng rộn rạo thầm suy tính. Đầy tớ mà chính mình đã khắt khe kiểm duyệt, sao có thể vì cỏ cây bên đường mà lơi lỏng buông tha. Cho dù… chỉ là một đêm xuân đi chăng nữa!

Em gái kia cùng lắm chỉ là một yếu tố kϊƈɦ tình khiến cho lửa nóng giữa hai người càng bùng phát dữ dội hơn mà thôi. Đêm nay chắc hắn sẽ càng thêm tình thú. Ông chủ này rất nóng lòng… và sẽ hành động ngay bây giờ đây.

__________________________

Haloooo, Maso trở lại rồi. Thực ra là có chút sự cố, để tôi kể cho mọi người nghe về quãng thời gian mất tích vừa qua của tôi nhé. Hơi dài một tí, đọc thì đọc hong đọc thì thoy nhaa:

Ngày này đúng một tháng trước, đang giữa lúc mải mê trả lời bình luận của reader về chuyện có 3P hay không, mà 3P thì đến mức độ nào thì bị anh chồng đột kϊƈɦ… bắt được. Huhuhu giật thót cả tim.

Bị sang phòng phụ một ngày trời, a iu hổng thèm nhìn mặt. Lúc được gọi về tôi mừng vui hớn hở, mừng rơi nước mắt. E hèm… gương vỡ lại lành, chuyện hôm qua coi như gia vị của cuộc sống. Tối đến đang ba chấm… thì anh chồng đột nhiên bắt tôi kể cụ thể tình tiết trong truyện cho ảnh nghe. Kể đầu kể đuôi, các cô biết đấy, nội dung cái truyện này khá là ứ ừ, còn mấy bối cảnh sau nữa cũng mlem mlem lắm. Aiu có vẻ hứng thú nhiệt tình hơn hẳn. βɖʂʍ là nghề của ảnh đó :”>

“Truyện chỉ có mấy cái tình tiết tình ɖu͙ƈ thế thôi mà em viết lê thê tới 6 mấy chương?”

“Vâng!” Tôi nghĩ bụng: Anh còn không biết em phải viết cỡ trăm chương mới hoàn cơ đấy.

“Truyện có cái gì đâu, chẳng khác gì phim pỏn, truyện s.εメ.”

“Thì đúng là truyện s.εメ mà.” Hix, hix. “Nhưng có yêu nhau, đâu phải s.εメ nguyên truyện luôn aaaaaa.”

Aiu của tôi là người lười tranh cãi, eo ôi lúc nào cũng coi tôi là rảnh rỗi ngốc nghếch ấy. Chốt lại ông ngớ người ra, hỏi một câu khiến tôi á khẩu.

“Ơ! Tưởng em viết nam nữ, thế ra là nam nam, đàn ông với nhau à?”

Rõ ràng hôm qua aiu đọc lướt qua đúng chương 62 Cuốn JAV đẹp nhất, còn chụp ảnh lại nữa, thấy mồn một cái tên Vương Nhất Bác với Tiêu Chiến, từ trước đến nay bấy lâu tôi cũng vẫn nói là em đu nam nam, muốn nhìn hai người yêu nhau. Vậy mà ảnh còn hỏi lại cái này???

Tôi: WHAT!??? CẠN LỜI!

Ngộ thật chứ. Có trách thì trách anh chồng bình thường có bao giờ đọc truyện đâu, còn chẳng biết là có đam mỹ, có fanfic, tôi thì toàn nói viết ngôn tình. Với cũng không biết truyendkm.com được phép đăng mấy truyện tục tĩu bậy bạ haha. Việt Nam chặn nên phải tải VPN về coi. Nên ảnh chưa thích nghi kịp.

May là tôi vội vàng lấy lòng, để anh chồng tập trung vào chuyên môn… chứ để aiu đào sâu suy nghĩ về việc tôi đã viết sáu mươi hai chương truyện về cách hai người đàn ông “yêu” nhau thế nào thì ảnh xỉu up xỉu down mất.

Ngày hôm sau, lại như chẳng có chuyện gì xảy ra. Vẫn là ngồi cạnh nhau làm việc bên máy tính thôi, vừa hay đó là giai đoạn mùa báo cáo tài chính (BCTC) của chứng khoán đổ bộ. Thế là tôi một mặt ngồi đọc các con số dài ngoẵng, mặt khác nước mắt đầm đìa nghĩ tới cặp đôi yêu thương của mình. Trong truyện cũng như ngoài truyện, hôm qua chồng nói cấm cửa tuyệt đối, buồn quá đi!

Giờ nghỉ giải lao tôi không ngừng ca thán. “Tình yêu của em, lý tưởng của em. Huhuhu…”

Cái tôi khóc lem nhem đến tội. Luôn miệng nói em muốn hoàn thành câu chuyện của em, chứ họ dở dang như thế thật là khổ. Tội nghiệp cho người ta, một câu yêu nhỏ nhoi mà vẫn chưa bao giờ được nghe cả.

Tôi khóc mãi, cuối cùng thì anh chồng cũng mềm lòng. Nói là sẽ xem xét cho viết tiếp, nhưng không phải lúc này. Tôi hỏi xem xét đến bao giờ, anh bảo năm sau đi.

“AHUHUUUUUUUUU! Thế thì em quên hết nội dung rồi còn đâu. Ko thể để họ chia tay nhau lâu thế được. Em viết, em sửa thành ngôn tình được không, được không, được không.” Tôi nhì nhèo tiếp.

“Năm sau sắp tới rồi đấy. Tết đến là tính năm sau nhé.” Ý ảnh nói là tết âm này. Khi đó tính ra còn có một tháng nữa là tới tết.

Tôi: Hát la la la trong lòng, quệt nước mắt đọc BCTC, anh chồng không bị quấy rầy nữa thì tiếp tục nghiên cứu chứng khoán xem nên mua mã nào.

Sau đó cuối tháng là chốt sổ vụ mùa BCTC, tôi rảnh rỗi rồi nhưng không được viết fic. Nhàm chán xem lại Trần Tình Lệnh, xem Hữu Phỉ của Bo, đọc truyện, hóng đường vân vân mây mây… Tam Tam chiếu thì tiếp tục đào hố.

Đúng mùng 1 tết âm lịch, tôi nhắc lại về lời hứa tháng trước của aiu, đương nhiên tôi làm sao mà quên cho được.

Anh chồng nhả một câu ngắn gọn tưng tửng: “Thì viết đi!”

Cứ thể lệnh cấm vận được gỡ bỏ.

Tưởng aiu khó tính ai ngờ lại dễ tính không tưởng. Một phần cũng ngại bị tôi mè nheo cả ngày không dứt.

Tôi: “Yeeeeee!” Aiu còn không nhắc nhở tôi là viết ngôn hay đam gì nữa, thật sự mấy cái này thì ảnh chẳng quan tâm lắm, chỉ vẫn không cho đu người thật, ngắm nghía hai anh em thôi. Hóng đường vẫn phải dùng acc facebook clone nhé. Còn vụ viết fic thì tôi thoải mái rồi, anh chồng chẳng hỏi thêm. Chỉ cà khịa.

“Hì hục viết mấy tháng trời được có mấy nghìn lượt đọc, mấy trăm cái vote. Kém thế!” (Tôi chỉ dám nói vậy thôi, sự thật là mấy nghìn độc giả 1 chương chứ không phải toàn chuyện như aiu tưởng. Ha, tổng lại cũng cố nhích được hơn 200.000 lượt đọc cơ mà, không ít lắm. Tóm lại tôi có chút ít thành tựu rồi nhưng không dám khoe hẳn, bởi ảnh mà biết tôi truyền bá vụ βɖʂʍ ra đông đảo mọi người thế, tôi ngại chết luôn. :3)

Thấy tôi im im nhục nhục, chồng khịa tiếp: “Chẳng bằng anh ngày xưa 18, 19 tuổi viết bí kíp cưa gái. Viết chơi chơi cũng có topic đầu tiên đạt 1 triệu lượt đọc tại Việt Nam hồi ấy (khoảng mười mấy năm trước.)

Tôi: Khóa miệng, vì sự thật là thế, tôi đã biết từ lâu. Anh chồng chẳng ngại kể ngày xưa đào hoa thế nào. Ảnh đỉnh thực sự, tôi võ vẽ tí thôi, như kiểu tôm so với rồng vậy đó. (Chồng tình trường dày dặn, cao siêu lắm, may mắn là tôi khóa chết được anh 10 năm rồi.) – Sau này tương lai còn dài, nếu còn đam mê viết fic thì tôi sẽ lấy kinh nghiệm của aiu đào hố mới về Chiến cưa cẩm Bo và Bo cưa cẩm Chiến theo kiểu tâm cơ.

Bỏ đi, xa vời quá, để kể tiếp…. Được thoải mái viết từ 1 tuần trước mà bây giờ mới ra chương vì là tôi ume Tam Tam, một tháng qua dưỡng thành nếp đi hóng hớt, không phải bù đầu gõ phím, thế nên khởi động lại khó quá luôn.

Giờ quay lại, sẽ cố ra đều hơn nữa nhé.

Hết! Tâm sự xong rồi… Aloooo, dài quá, có ai đọc đến đây không?

Chương này rìa rìa, chương sau sẽ có H nha. 3P này tôi quyết định viết vừa phải, chắc hong ai khó chịu đâu nhờ!