Anh Rể, Em Có Rồi (Anh Rể, Tôi Có Rồi!) – Chương 1 – Botruyen

Anh Rể, Em Có Rồi (Anh Rể, Tôi Có Rồi!) - Chương 1

Trong căn phòng mịt mờ âm u chỉ duy nhất ánh sáng từ chiếc máy tính phát ra, trên màng hình là một tấm ảnh phóng đại.

Trong tấm ảnh đó là một thiếu niên vừa nhìn liền biết hắn là dạng người không mấy lương thiện gì. Hắn có một mái tóc vàng, bên tai trái của hắn còn đeo những chiếc khuyên tai bằng bạch thạch quái dị dọa người, giống như Lam Cầu vận động viên hắn cũng có thân hình cường tráng, dáng người hay khí chất đều rất sáng giá. Cùng với thân hình cường tráng của hắn là gương mặt thập phần tuấn mĩ, khoé môi của hắn khẻ nhết lên một nụ cười tà quyến rũ lạ thường, vẽ đẹp của hắn thật rất hoàn mĩ không lời có thể nói hết hắn giống như Tranh Dương bạt hổ vậy.

Trước máy tính là một bóng dáng gầy yếu, hai tay nắm chặt run run biểu thị sự tức giận, đôi con ngươi tràn ngập oán hận trừng mắt nhìn tấm ảnh tựa hồ như muốn đem thiếu niên trong bức ảnh này ra đánh một trận nhừ tử.

Kỳ thật cậu không những muốn đánh tên ác ma này một trận nhừ tử mà còn muốn phá nát gương mặt yêu nghiệt ấy, bởi vì cậu hận người thiếu niên trước mặt. Đó chỉ là tấm ảnh cậu không thể làm gì được bất quá cậu có cách khác để phát tiết sự thù hận của cậu.

Môi cậu nhếch lên một nụ cười ác độc vô cùng. Rất nhanh thôi chỉ cần có tấm ảnh này thì ác ma kia sẽ trở lại nơi của hắn nên ở và nơi đó mang tên “Địa ngục “.

Cậu tin tưởng chỉ cần đem tấm ảnh này photo rồi dán ra thì ác ma kia nhất định sẽ phải xuống mười tám tần địa ngục, đến lúc đó không chỉ có cậu mà những người từng bị ác ma kia khi dễ và tra tấn đều sẽ báo được thù. Điều quan trọng là chị gái của cậu không thể cứ tiếp tục si mê cái tên ác ma đó, nhất định hai người đó phải chia tay để cậu không cần tiếp tục lo lắng nữa.

Lần này cậu mạo hiểm làm trò phạm pháp, mặc dù biết nếu bị phát hiện sẽ bị tên ác ma kia rút gân lột da, nghiền xương thành những mảnh vụn nhưng cậu vẫn quyết chỉnh bằng được ác ma kia sau đó cứu chị gái của cậu thoát khỏi tay ác ma kia. Cậu nhất quyết không để chị gái của mình cùng ác ma kia lui tới, càng không thể để sau khi chị gái mình cùng ác ma kết hôn, cuộc sống của chị gái sẽ bị đôi bàn tay của ác ma hủy hoại, lúc đó chị gái sẽ trải qua cuộc sống không bằng chết.

” A ….” Cậu đột nhiên rên lên một tiếng nhẹ nhàng, mi mắt hơi giật giật đồng thời tay trái cũng đưa ra phía sau lưng, không nghỉ tới đã một tháng rồi mà những vết thương này còn đau như vậy, tất cả đều do ác ma kia ra tay quá độc ác.
Cậu thật sự không có cách nào, chỉ đành nói cho ba mẹ rằng chị gái cùng ác ma kia kết giao, hi vọng ba mẹ có thể ngăn cản, nhưng cậu trăm triệu lần không thể tưởng tượng được ba mẹ khi nghe thấy bối cảnh của ác ma kia thì đều vui đến lòng muốn nở hoa. Ba mẹ chẳng những không ngăn cản còn giơ hai tay tán thành, nói cái mà ông trời có mắt, biến con gái của họ thành phượng hoàng trở thành giàu có thì họ cũng trở thành giàu có.

Mặc dù cậu biết ba mẹ là tiểu thương nhân ra sức bợ đỡ người khác, còn hy vọng một ngày trở thành ông này bà nọ, làm một người giàu có được mọi người hâm mộ, tiến vào xã hội thượng lưu, nhưng cậu không thể nghĩ rằng họ lại vô sỉ như vậy, hoàn toàn bỏ mặc hạnh phúc của con gái mình, chỉ muốn lợi dụng con gái mình trở thành công cụ để thực hiện giấc mơ của mình, cậu chắc chắn sẽ không thể để việc đó xảy ra, trăm triệu lần cũng không thể để việc đó xảy ra.

Cậu đã dùng vài ngày vắt óc suy nghĩ, cuối cùng cũng nghỉ ra kế hoạch cái ” Ảnh chụp” để cứu chị gái mình, trước mắt mọi việc đều diễn ra hết sức thuận lợi và cậu tin chắc rằng kế hoạch này của mình sẽ tiến hành một cách thuận lợi.

“Hello, bảo bối ” Chiếc xe thể thao rất nhanh dừng ở trước mặt hai chị em Hàn Tử Thần và Hàn Tử Dạ, thiếu niên trong xe cười nói với Hàn Tử Thần, giọng nói đầy từ tính và lực hấp dẫn chết người.

“Hâm Lỗi, chào buổi sáng.”  Gương mặt xinh đẹp của Hàn Tử Thần thoáng hiện hai gò mây hồng, đối với người mới kết giao với mình một tháng đã gọi mình là bảo bối có chút không quen, nhưng tuyệt đối không phải là cảm giác chán ghét mà còn cực kì yêu thích.

“Cũng đã chào buổi sáng, có phải nên hôn một cái hay không?” Tề Hâm Lỗi vừa nói xong không đợi bạn gái mình kịp trả lời, hắn đã nhanh chóng từ kính xe chìa đầu ra hôn lên môi của Hàn Tử Thần, cũng xem nhẹ sự xuất hiện của Hàn Tử Dạ đứng bên cạnh.

Gương mặt tuyết mĩ của Hàn Tử Thần càng đỏ lợi hại, cô xấu hổ bật người nhìn em trai đang đứng bên cạnh, rồi không nhịn được oán trách bạn trai tại sao hôn mình trước mặt em trai của mình khiến cô mắc cỡ muốn chết.