12 Vệ Thần – Chương 42 – Botruyen
  •  Avatar
  • 15 lượt xem
  • 2 năm trước

12 Vệ Thần - Chương 42

Bên trong một hình bóng của một người thân thuộc với hắn chính là Kim Oanh người đầu tiên trong đời hắn làm cái sự tình nam nữ kia dẫn rắt hắn vào đời .Tiểu Thiên khẽ nhìn qua khe cu vào bóng hình cảu nàng vẫn không thay đổi từ lúc hắn đi đến bây giờ nàng vẫn vậy nhỏ nhắn có chút phầ dễ thương khiến Tiểu thiên thấy trong lòng đây là người con gái cho hắn cảm thấy cảm giác ấm áp nhất trên đời khi ở bên cạnh ,Hắn nhẹ nhàng dùng hắc ảnh đi vào căn phòng ,lúc này Kim Oanh đang ngồi trải tóc trước gương bỗng từ đằng sau một vòng tay ôm lấy eo nàng giật mình vì quá đột ngột Kim Oanh định hét lên nhưng theo ánh mắt nàng nhìn qua gương mặt đôi mắt dưng dưng nước mắt cất tiếng khe khẽ mà khóc quay đầu lại ôm trầm lấy hắn .
-Tiểu ……….Thiên ……….Tiểu Thiên đệ đệ đã về ,đệ vẫn bình an .
Tiểu Thiên không kiệng kị ôm lấy Kim Oanh vào lòng trên môi hôn nhẹ lên trán nàng một cái nhẹ nhàng thủ thỉ nói .
-Đệ về rồi đây .
Kim oanh vẫn ôm trặt lấy hắn vẫn khóc hai hàng nước mắt không ngừng dơi thấm đẫm trước ngực hắn .
-Đệ đệ có bị sao không sao trông đệ khác thế này , mái tóc của đệ sao thành màu trắng thế này.
Kim Oanh ngưởng mặt lên hai tay nầng cằm hắn mà nhìn ngắm ân cần hỏi thăm .
Tiểu Thiên lúc này trả lời.
-Đệ không sao mái tóc này chỉ qua là do gặp một trút sự tình nên nó mới đổi thành màu trắng còn đệ vẫn khỏe trán.
Kim Oanh vẫn nhìn hắn nhìn vào ánh mắt kia Kim Oanh đã chăm sóc cho hắn mấy chục năm nên nàng hiểu hắn như thế nào thì không phải nói ánh mắt kia đã nói hết cho nàng Tiểu Thiên đang giấu nàng sự tình nào đó.
-Đệ đừng nói dối tỉ chỉ cần nhìn thấy đệ thì tỉ thừa biết đệ đang nghĩ gì.
Tiểu thiên ấp úng quả thật thì không giấu nổi được Kim Oanh tỉ tỉ.
-Thật sự thì đệ có đánh nhau với một vài tên ác ôn thì cũng có bị thương nhưng cũng không sao đâu tỉ đệ vẫn lành lặn trở về với tỉ .
Kim Oanh nhìn khuôn mặt hắn hồi lâu như si ngôc bỗng nàng nhìn sang con mắt trái của hắn dường như có điều không đúng ở đây nó có một điểu gì khác lạ mà từ trong tâm can của Kim Oanh có thể cảm nhận được bỗng một tia điện chạy xoẹt qua thần thức của nàng khi nàng cố nhìn sâu vào trong con mắt đó ,những hình ảnh đến mức có thể khiến nàng phát điên máu me đau dớn thống khổ ,Kim oanh giật mình hét lên định buông Tiểu Thiên ra nhưng bị hắn giữu lại .
-Tỉ Tỉ bị sao vậy.
Kim Oanh hốt hoảng.
-Trong mắt đệ trong mắt đệ .
Tiểu thiên bây giờ mới hiểu đưuọc liền di động con mắt để Kim Oanh không nhìn vào nó nữa .
-Tỉ Tỉ bình tĩnh lại chắc do tỉ thức đêm nhiều nên bị ảo giác đó
Sau khi Tiểu Thiên đôi mắt dời đi thì những bức ảnh trong đầu kim oanh cũng biến mất , nang tâm tinh cũng là người kiên định lấy lại chấn tĩnh .
-Có lẽ vậy tỉ dạo này cũng hơi thức đêm nhiều nên tâm tình không được ổn cho lắm nên đôi khi sinh ra ảo giắc nhưng cái tỉ vừa nhìn thấy thì nó kinh khùng lắm .
Kim Oanh định kể gì nữ thì Tiểu Thiên đã hôn lên môi nàng Kim Oanh cũng không ngăn cản hắn mà còn đáp trả lại ,với nàng những tháng ngày không có Tiểu Thiên bên cạnh trong lòng vừa có một nỗi buồn vừa thấy dạo rực trong lòng đến bây giờ được giải tỏa khi gặp hắn Tiểu Thiê bế Kim Oanh đến giường đặt nàng nằm xuống và bắt đầu làm những sựu tình xx yy zz kia .
Đến nửa đêm khi ánh trăng đã lên cao lúc này Kim Oanh đã ngủ sâu Tiểu ThIên tức dậy đem quần áo mặc lại nhẹ nhàng hôn lên trán nàng rồi rời đi ra đến sân hắn lại hòa vào bóng tối của màn đêm đi đến gian phòng của Lê Hùng thấy sư bá của mình vẫn còn thức Tiêu Thiên liền gõ cửa đi vào nhưng tay chưa kịp chạm vào cửa thì bên trong vang ra tiếng nói.
-Vào đi .
Thì ra bên trong sư bá của mình đã biết sự hiện diện cảu hắn ,Tiểu Thiên bước vào ánh nến lập lòe ánh sáng Lê hùng cất tiếng nói.
-Ngồi xuống đi .
Tiểu thiên ngồi xuống đối diện với Lê Hùng
Lúc này lê hùng lên tiếng.
-Hài may mà con còn bình an thoát được, họa đôi khi nó cũng không phải họa .ta xem trừng tu vi của con đã đạt đến một tầng cảnh giới mới .
Tiểu Thiên gật đầu
-Dạ trong thời gian qua con cũng đã chăm chỉ luyện tập để nâng cao tu vi .
Lê hùng nói
– Xem cừng con đã phải trải qua nững sự tình sinh tử sinh mệnh cái chết trong gang tấc ,nhìn con trưởng thàng ta cũng an tâm phần nào ,nhưng lần này coi như một lần khỏa nghiệm có thể an toàn , ta không ngờ bọn chúng đột nhập vào phủ.
Tiểu thiên không khỏi nhớ lại những lúc mình thoát chết má cái cảm giác đó nó thốn vô cùng mà hắn cũng chả muốn lặp lại nhưng lại mang lại cho hắn cảm giác phấn khích vô cùng ,nhất là khi từ cổ mộ đi ra có cảm giác tâm tình cũng thay đổi quá nhiều những suy nghĩ chết tróc cũng ám ảnh tâm trí hắn căm thù vô vàn cảm xúc hỗn loạn trong tâm.
Tiểu Thiên nói.
-Dạ con lúc nào chưa trả đưuọc thù cho phụ thân thì cũng chưa thể chết đưuọc.
Lê HÙng lại thở dài .
-Ta e rằng thực lực của con hiện tại thì sất lâu nữa thì con mới có thể trả được mối thù này có khi con đạt được tu vi nhưng tên ác nhân Lê Thiện kia cũng đã chết mất .
Tiểu Thiên nghĩ cũng phải bây giờ thực lực của bản thân đã tiến bộ rất nhiều nhưng còn quá xa để địch được với Tên Lê Thiện còn chưa kể hắn còn nhiều thủ hạ như vậy .
Lê Hùng nói.
-Lần này con quay về có sựu tình gì.
Tiểu Thiên cẩn thận đáp.
– Thường thi trong gia tộc Lê chúng ta thì cứ bốn năm một lần thì đều tổ chức thi tuyển chọn các đời con cháu nhằm tìm ra người tài để cho cả gia tộc tập chung bồi dưỡng để làm dạng danh gia tộc .
– Ý con muốn tham gia nó sao
Tiểu Thiên gật đầu .
-Da vâng con muốn tham gia nhưng mục địch không phải là để trở thành người tài của gia tộc
-Vậy mục đích của con là gì .
-Nhân cơ hội này giết cháu cảu Lê Thiện, không giết được tên Lê Thiện nhưng cũng phải để hắn tức đến chết một trận.
Lê hùng hoảng hốt.
Không đưuọc trước mặt cả giòng họ con không thể xuống tay giét hại một người trong nhà như thế được con sẽ bị coi là phản nghịch của gia tộc.
Tiểu Thiên lại cười
-Vậy Lê Thiện đã giết cha con thì còn có cớ gì để gọi hắn là phản nghịch đây hôm đó con nhất định vạch trần sự thật cho tất cả mọi người biết hắn là kẻ như thế nào.
Lê Hùng nghe đến cũng không thể nói được gì.
Tiểu Thiên nói tiếp.
Ý con đã quyết nhờ Chú đăng kí giúp con.
Lê Hùng lại nói
-Hài con lại chưa hiểu chuyện này nữa cháu của Lê Thiện không phải là người bình thường trong các thế hệ của gia tộc ta mấy năm nay thì hắn được coi là thần đồng của gia tộc ,hắn được các trưởng tộc chú tâm bồi dưỡng rất nhiều căn bản hắn tu vi có thể hơn con .
Tiểu Thiên nhếch mép cười lạnh .
-Sư bá sao lại nói vậy chưa đánh thì làm sao biết được kết quả
Lê hùng lúc này thở dài
-Hài con lại quá tự kiêu vào bản thân rồi ta nói chũng chả giúp được gì nếu ý con đã quyết thì cũng đành vậy .
Tiểu Thiên lại đáp
Việc này cũng hệ trọng con dự tính sau khi xuống tay thì nhờ bá giúp con cản Lê Thiện lại để con đào tẩu
Lê Hùng cũng đành phải gật đàu đáp ứng
-Hài ta chỉ sợ một điều nhân tính không bằng trời tính lúc đó sựu việc không diễn ra đúng theo kế hoạch thì lại nguy hiểm con có thể chết ,mà ta cũng không nỡ để cháu của mình chết được.
-Sư bá cứu yên tâm chuyện này con tính hết cả rồi .
-Hài ta chỉ mong lúc đó được như con nghĩ .
Tiểu thiên tháy không còn sớm nữa bèn cáo từ rời đi để cho Sư bá nghỉ ngơi vừa ra đến cửa thì Lê Hùng rặn rò.
Con phải cẩn thận bên ngoài nhiều người đang muốn truy sát con ,nhớ bảo vệ mình thật tốt
Tiểu Thiên nghe vậy cũng dân lên xúc động hắn coi sư bá cho người cha thứ hai của mình .
Tiểu thiên đa tạ rồi lại nói.
Nhờ sưu bá giúp con một sựu tình cuối.
Lê Hùng liền gật đầu
– Sư bá giúp con dò la tin tức về cháu của Lê Thiện
Nói xong Tiểu thiên cúi dầu cáo từ .