12 Dâm Nữ – Chương 57: – Botruyen

12 Dâm Nữ - Chương 57:

Chương 55: Hắc sắc thí luyện 12
Lúc này ở trên khắp các khán đài đều đang bàn tán xôn xao:
“Nhanh như vậy mà cô ta có thể nhận ra?”
“Thật không thể tin được.”
“Đại sư huynh thua rồi?”
“Chuyện gì xảy ra thế này?”
“Thái A Thần Kiếm cùng Bách Bộ Dạ Hành mà lại để thua dễ dàng vậy ư?”

Nhưng riêng về phần A Ngố thì không như vậy, hắn chỉ lặng lẽ âm thầm suy nghĩ:
“Thật không ngờ Thiền Phong lại để thua. Nhưng cô ta dựa vào điểm nào để phán đoán vị trí chính xác của Thiền Phong?”

Sau một hồi suy nghĩ mông lung, hắn liền bất chợt khẽ 'A' một tiếng, rồi khẽ nói:
“Linh khí dao động trên người? Đúng rồi, chính xác là nó. Chính vì Thiền Phong không thể giấu diếm được linh khí thoát ra, nên đã bị cô ta phát hiện.”

Sau đó hắn lại tiếp tục suy nghĩ:
“ Nếu đã như vậy, thì chỉ còn cách sử dụng Ẩn nặc thuật, cùng liễm khí quyết. Chỉ cần cô ta không phải là Ngưng Nguyên hậu kỳ tu sĩ, thì sẽ không cách nào dễ dàng nhận ra.
Xem ra vị tiền bối viết ra quyển công pháp này đã tính toán kỹ lưỡng rồi. Những cách khắc phục điểm yếu chí mạng này, vị tiền bối đó đã tích hợp sẵn trong bộ công pháp Tam Phạn kinh này rồi. Quả đúng là một bộ công pháp thập toàn kỳ mỹ.”

Trong lúc A Ngố đang suy nghĩ mông lung, thì vị trung niên nhân lại nói vang:
“ Xin chia buồn cùng các vị đồng đạo, do Phùng Hi và Trương Văn Liệt hủy bỏ trận đấu, nên chúng ta phải trực tiếp bước vào trận đấu thứ tư. Quả thật đây là một sự cố hy hữu, mong các vị đồng đạo bỏ qua cho.
Và sau đây, tôi xin giới thiệu với các vị đồng đạo trận đấu thứ tư, giữa Vô Lệ đến từ Sát Dương tông, sẽ đối đầu với Vô Sinh đến từ Diệu Linh môn.”

Ngay sau khi vị trung niên nhân vừa nói xong, Vô Lệ thần thần, bí bí cũng đang âm thầm bước xuống. Toàn thân hắn mặc bộ trang phục màu đen quỷ dị, cái áo khoác đen đem gương mặt hắn trùm kín kẽ. Càng tạo ra thêm vẻ thần bí quỷ dị cho hắn. Khiến người ta nhìn vào chỉ thấy rùng mình, kinh sợ.

Còn ở phía bên kia khán đài, một nam tử thân cao hai thước, thân hình vạm vỡ, tay hắn cầm một thanh đại đao to lớn. Hắn đang hung hăng bước xuống sân đấu, trông bộ dáng cực kỳ kiêu ngạo.

Lúc này trên khán đài cũng có vài tiếng xì xào:
“ Trận này ta e Vô Sinh chắc gặp hoạ sát thân, Vô Lệ kia chính là kỳ tài ngàn năm có một của Sát Dương tông. Hắn được người trong Sát Dương tông mệnh danh là Ác Quỷ, để miêu tả sự ra tay tàn độc của hắn.”

Nhưng một vị lão nhân khác lại hừ lạnh tỏ vẻ không đồng ý, rồi nói:
“ Hừ, tại ngươi không biết gì về Vô Sinh kia rồi, hắn là tên khát máu giết người không gớm tay. Một đại ma đầu thực thụ, hắn được người ở phía tây gọi là Vô Ma Tử. Khét tiếng một vùng, không ai không biết đến.”

Lúc này Sùng Ngạo ngồi kế bên khẽ nhếch mép cười giễu cợt, rồi lạnh lùng chăm chú nhìn về phía sân đấu.

Chỉ một thoáng sau, mà Vô Lệ và Vô Sinh kia đã đứng đối diện với nhau dưới sân đấu rồi.

Trong lúc này tiếng kẻng chợt vang lên:
“keng…keng…keng.”

Bất ngờ đôi tay của Vô Lệ chợt chớp động, từng luồng linh khí bắt đầu cuồn cuộn trên đó. Sau đó từng dòng linh khí liền kết lại với nhau, tạo thành một bàn tay quỷ to lớn.

Phía bên kia Vô Sinh không hề tỏ ra lúng túng, hắn chỉ đứng im bất động thân hình. Nhưng từng dòng linh khí cũng bắt đầu chớp nhoáng trên thanh đại đao to lớn.

Sau đó Vô Lệ bất đầu bộ pháp quỷ dị, chỉ nháy mắt hắn đã tiếp cận được Vô Sinh. Sau đó bàn tay quỷ liền cào đến thân hình Vô Sinh, trông khí thế vô cùng hùng hổ.

Lúc này Vô Sinh hét một tiếng lớn, tay vung đại đao chém về phía Vô Lệ. Đại đao mang theo khí thế kinh người, tạo thành một luồng khí áp kinh hồn bạt vía. Bàn tay quỷ chưa kịp cào đến, đã bị đại đao hung hăng chém xuống.

Nhưng Vô Lệ động tác quá nhanh, một bàn tay quỷ chộp lấy đại đao, một tay cố cào đến thân hình Vô Sinh. Nhưng Vô Sinh bất ngờ cười nhếch mép, sau đó linh khí trên đại đao liền tua tủa phát ra, kết thành một đầu hổ to lớn, liền hung hăng nhào đến thân hình Vô Lệ.

Với cự ly quá gần, Vô Lệ dù có nhanh như điện cũng khó lòng mà thoát. Hắn còn chưa kịp cào đến thân hình của Vô Sinh, đã bị đầu hổ to lớn kia xông đến. Đầu hổ kia mang theo khí áp kinh người, ngay khi chạm vào Vô Lệ, liền bạo liệt nổ ầm ầm, khiến cho thân hình Vô Lệ văng ra xa hơn chục thước. Trông bộ dáng vô cùng đau đớn…

Lúc này trên khán đài chợt bình luận xôn xao:
“Cái gì, đao pháp gì kinh khủng thế?”
“ Hừ, đây là công pháp chứ không phải đao pháp.”

“ Vậy nó là công pháp gì?”
“Mãnh Hổ Phục Ma công, nhưng tên này chỉ mới luyện được có một thành.”
“ Mới một thành đã kinh khủng như thế?”
“ Các ngươi thì biết cái gì, Mãnh Hổ Phục Ma công là do Tổ Sư Đà La Giả truyền lại. Năm xưa ở Tây Trúc vang danh một thời, được nằm trong bảng xếp hạng mười bộ công pháp mạnh nhất.”
“ Kinh khủng vậy à?”

Trong lúc này ở phía dưới sân đấu chợt phát sinh dị biến. Thân hình của Vô Lệ bỗng chốc lay động, hắn từ từ đứng dậy rồi cười quỷ dị. Sau đó phát ra những âm thanh khi trầm khi bổng, khiến cho người nghe phải rùng mình, sởn da gà:
“ Xem ra không tốn chút máu huyết, thì không thể nhẹ nhàng giết chết ngươi rồi. Khà khà”

Phía bên kia đối diện với Vô Lệ, Vô Sinh thấy một màn như vậy liền trố mắt há miệng, biểu tình vô cùng kinh ngạc. Hắn luôn luôn tự tin vào Mãnh Hổ Phục Ma công, không kẻ nào khi ăn trọn một chiêu đó, mà có thể gượng dậy nổi. Nhưng tên quái vật này, hôm nay lại có thể dễ dàng gượng dậy. Còn trông có vẻ vô cùng sung sức, biểu tình không hề xem Mãnh Hổ Phục Ma công của hắn là đách chó gì cả. Thử hỏi xem hắn làm sau mà không kinh ngạc cho được.

Nhưng sau đó lại một màn dị biến khác phát sinh.
Trong lúc này thân hình Vô Lệ bỗng chốc phát ra những luồng ma khí màu đen kinh dị. Luồng ma khí này đang cuồn cuộn bao bọc lấy cơ thể của Vô Lệ. Nhìn kỹ thì có thể thấy được từng dòng máu tươi đang trộn lẫn vào trong ma khí cuồn cuộn kia.

Mắt thấy một màn quỷ dị như vậy, Vô Sinh biểu tình vô cùng ngưng trọng. Hắn dù không biết đối phương đang làm gì, nhưng chắc chắn một điều rằng đối phương đang thi triển pháp thuật. Cho nên hắn làm sao để cho đối phương được toại nguyện.

Thân hình hắn bỗng nhiên chớp động, sau đó nhảy vút lên không trung, hai tay nắm chặt lấy đại đao, hung hăng chém về phía Vô Lệ. Một đao vừa chém xuống, từng dòng linh khí cuồn cuộn liền kết vào nhau, tạo thành một cái đầu hổ hung hăng xông đến người Vô Lệ.

Ngay khi đầu hổ gần chạm đến luồng ma khí cuồn cuộn bao quanh người Vô Lệ. Thì một dị biến lại tiếp tục xảy ra. Từ trong ma khí, một bàn tay quỷ to lớn dị thường liền chòi ra. Sau đó bàn tay quỷ kia liền vừa vặn chợp lấy cái đầu hổ to lớn kia. Bàn tay chợp vào, liền khiến cho đầu hổ to lớn bị phát nổ, sau đó linh khí tiêu tán ra xung quanh, tạo thành những trận cuồng phong mãnh liệt.

Mắt thấy một màn như vậy, gương mặt Vô Sinh khẽ biến sắc. Nhưng hắn đâu đợi cho Vô Lệ đến giết hắn. Bèn phải xuất ra độc chiêu cuối cùng.

Tay trái hắn điểm một chỉ lên chánh giữa trán, còn tay phải đang nắm chặt thanh đại đao đưa lên cao. Sau đó đôi mắt hắn nhắm chặt, miệng thì đọc lầm thầm từng hồi chú ngữ khó hiểu, trong khi hai ngón tay vẫn đang giữ trên trán.

Bất ngờ trên thân thể hắn cuồn cuộn linh khí dao động. Từng dòng linh khí bắt đầu cuồn cuộn chảy vào trong thanh đại đao to lớn.

Nhưng ở phía bên kia Vô Lệ dường như đã hoàn thành thi pháp. Từ trong ma khí bắt ngờ kết lại thành một quỷ ảnh to lớn. Quỷ ảnh sau khi hình thành, liền biến thành một con quỷ to lớn dị thường. Con quỷ này trông vô cùng hung tợn, nhất là đôi mắt nó đỏ ngầu trông vô cùng ghê rợn. Nữa thân dưới của nó không có, mà chỉ là một luồng ma khí cuồn cuộn kết lại như một đám mây đen đang đở phần thân thể phía trên của nó.

Con quỷ vừa thành hình, liền phát ra những tiếng ma rên quỷ khóc trông vô cùng rùng rợn. Nó bắt đầu móc từ cái bụng ra một khúc ruột dài thòng, và một cây xương sườn trắng xó. Sau đó tay phải cầm cây xương sườn như thanh đao, tay trái cầm khúc ruột trông như một cái thòng lọng to lớn. Ngay lúc đó nó đưa đôi mắt nhìn về phía Vô Sinh, trông đôi mắt đỏ ngầu của nó giờ đây, đang hiển hiện một tia sát ý cực mạnh.